Đóng góp ý kiến và báo lỗi phiên bản mới tại đây

Người Ta Bắt Đầu Trưởng Thành, Từ Sự Vỡ Tan Của Bong Bóng Hoàn Mĩ.

Hết hạn

Khi ta còn bé con, và trái tim chúng ta thuần khiết, chúng ta đã suy nghĩ rất nhiều về tương lai, với tất cả những sắc màu pastel dịu dàng và đẹp đẽ nhất. Để rồi khi sự trưởng thành đánh thức ta sau những cơn dài mộng mị bằng những cú tát điếng người, ta nhận ra sự trưởng thành khắt nghiệt ra sao, và những tổn thương đau đớn như thế nào. Rồi sẽ có những giọt nước mắt nóng hổi chảy dài trên gò má, những giọt nước mắt ứa ra từ những ước mơ dang dở, từ những mối quan hệ tưởng bền lâu mà dễ vỡ đến không ngờ, từ những thất vọng, ấm ức và mỏi mệt vì những cố gắng chưa bao giờ được ghi nhận, từ những tổn thương khi lòng tự trọng và cả lòng tự ái bị chà đạp không thương tiếc bởi những người không ngờ tới nhất,..... Chúng ta rồi sẽ lớn lên, khi bàn chân trần mỏng manh đạp dần lên những tấm thảm gai nhọn của cuộc đời, nhưng bằng mọi cách, chúng ta rồi sẽ lớn lên, dạn dày và vững vàng hơn, từ những vết sẹo.

 

Năm tôi học 12, tôi được học một cô giáo dạy văn tuyệt vời. Cô ấy dạy những điều nhỏ nhặt không ai dạy, để làm cho chúng tôi hiểu được những thứ lớn lao. Và tôi vẫn nhớ cái cách cô ấy giải thích giữa sự “vỡ tan” và sự “tan vỡ”, để làm cho chúng tôi hiểu được rằng “vỡ” theo cách nào là “vỡ” đau đớn nhất, tiếc nuối nhất và hẫng hụt nhất. Cô ấy dạy rằng, “ tan vỡ” là một quá trình, một quá trình đi từ sự trầy xước đến những vết nứt nhỏ, từ những vết nứt nhỏ mở ra những đường nứt lớn, rồi cuối cùng không thể tiếp tục níu kéo lẫn nhau nữa, chúng mới “vỡ” ra. Nhưng “vỡ tan” nó chỉ đi từ sự hoàn mỹ đến sự vỡ nát trong một bước chân, nó chỉ cách nhau có một khoảnh khắc, và đó là khoảnh khắc mà bạn nhận ra trái tim mình vô cùng tổn thương, vô cùng bàng hoàng và vô cùng sợ hãi. Bạn thử nghĩ mà xem, nếu một chiếc ly thủy tinh bạn vô cùng yêu thích, vì một lý do nào đó xuất hiện một vết nứt, rồi nhiều vết nứt, rồi một ngày nó vỡ ra thành từng mảnh nhỏ, bạn sẽ thấy dễ chịu hơn rất nhiều so với việc ai đó cầm chiếc ly thủy tinh xinh đẹp ấy, đập mạnh xuống đất và làm cho nó vỡ tan, có phải không?

 

Sự vỡ tan là bài học đầu đời. Khi bạn bắt đầu hụt hẫng và đau đớn vì một điều hoàn mĩ nào đó trong suy nghĩ của bạn bỗng chốc bị phơi ra ánh sáng với những góc khuất tăm tối nhất, sau những tổn thương và sợ hãi, bạn sẽ dần nhận ra cuộc sống không dễ dàng, rồi bạn sẽ nhận ra, bạn cần phải mạnh mẽ đến như thế nào, để chèo lái cuộc đời bạn không bị những cơn thủy thần của cuộc sống đánh gục.

 

  1. Sự vỡ tan đầu tiên, bắt nguồn từ những ước mơ.

Khi bạn còn nhỏ, bạn có mọi quyền ước mơ. Khi đó, chẳng ai cấm cản những ước mơ của bạn, bạn có quyền ước mình sẽ làm bác sĩ, làm ca sĩ, hay thậm chí làm cả Tổng thống Mỹ nếu bạn quá yêu thích nước Mỹ. Khi tôi còn bé, tôi thậm chí đã từng muốn làm một lúc 3 nghề, sáng làm cô giáo, chiều làm bác sĩ và tối bán bánh mì. Ước mơ nghề nghiệp của chúng ta khi còn bé, ngây ngô và thuần khiết như chính chúng ta. Không ai tìm thấy một chút tham vọng hay thực dụng nào từ những ước mơ bé con ấy, chúng ta yêu một nghề nào đó, phần lớn là vì chúng ta ngưỡng mộ một người nào đó đang làm nghề ấy. Có những ước mơ luôn thay đổi, nhưng có những ước mơ lớn lên thành đam mê.

Khi những ước mơ thành đam mê, sự tan vỡ của nó có sức hủy diệt rất lớn cho trái tim của người đang nuôi dưỡng nó. Với những ai, đã từng trượt đại học, trượt nguyện vọng 1, hay vì một áp lực nào đó mà buộc phải buông bỏ ước mơ của mình, đều sẽ hiểu cảm giác những ước mơ và hy vọng mà chúng ta nuôi dưỡng từ lâu, đột ngột vụt mất giữa bầu trời mà không cách gì níu giữ, chỉ biết bàng hoàng và đau đớn nhìn theo. Tôi nghĩ, đó là sự vỡ tan đầu tiên, bắt nguồn từ nơi sâu thẳm nhất trong trái tim mỗi người, là nỗi thất vọng và bất lực về bản thân, hay gia đình, đã ngăn cản chúng ta chạm tay vào ước mơ của mình.

 

  1. Tổn thương từ những mối quan hệ bạn bè

 

Những mối quan hệ bạn bè trở nên vô cùng đẹp đẽ và bền bỉ khi chúng ta gặp nhau mỗi ngày, khi chúng ta đối diện với nhau bằng những suy nghĩ và tâm hồn ngây thơ, đơn thuần. Nhưng khi mỗi người đều phải lớn lên, sự trưởng thành làm chúng ta thay đổi, và bạn bè chúng ta cũng vậy. Chắc chắn mỗi người, đều có một người bạn mà chúng ta đã từng không thể nghĩ ra được một lí do gì để tan vỡ, nhưng rồi cuối cùng thì mọi thứ đều trở thành con số 0. Có người xa nhau dần vì những khoảng cách, có người xảy ra những biến cố đủ lớn để mọi tình bạn đều phải chấm dứt, hay có người như tôi, chẳng thực sự rõ vì lí do gì, chỉ là tình bạn ấy vỡ tan như chiếc ly thủy tinh trân quý bị đập vỡ đầy uất ức.

 

Hai từ “bạn cũ” thật sự càng nhắc càng đau. Tình bạn tan vỡ tuy sẽ không cắt trái tim bạn thành những vết thương sâu như tình yêu, nhưng nó sẽ bào mỏng niềm tin trong lòng bạn. Bởi, tình bạn không được xây dựng trên nền tảng những cảm xúc và tình cảm nồng nàn, nó được xây dựng dựa trên những niềm tin sâu kín và vững vàng nhất trong trái tim bạn. Có phải ngay cả khi bạn có người yêu, bạn vẫn thích tâm sự với bạn thân của bạn hơn phải không? Niềm tin ấy bắt rễ rất sâu trong bạn, và khi tình bạn tan vỡ, chiếc rễ cây cắm càng sâu, khi nhổ lên sẽ để lại càng nhiều tổn thương và lỗ hổng.

 

  1. Cả những mối quan hệ trong gia đình

 

Khi bạn lớn lên, rồi sẽ đến một thời điểm, mà bạn cảm thấy bạn và ba mẹ bạn là hai chiến tuyến đối lập nhau. Không một quan điểm nào của bên này được bên kia chấp nhận, hay tệ hơn là không một lập trường nào được bên này đưa ra mà không bị bên kia phản đối, cuối cùng là nổ ra những cuộc chiến. Bạn thì rất trẻ, có thể bạn bồng bột hơn, hay nông nổi hơn, nhưng bạn đã đủ trưởng thành để cần được tin tưởng, tôn trọng và tự do. Ba mẹ bạn thì đã có tuổi, và chưa bao giờ chấp nhận rằng bạn đã lớn. Sự bảo bọc trong hình dạng của sự cấm đoán tạo ra những khoảng cách ngày càng rộng giữa 2 thế hệ.

 

Có một kiểu tan vỡ khác về gia đình, đó là ý thức về vị trí của gia đình bạn trong xã hội và cái nhìn của họ hàng. Nếu gia đình bạn không khá giả, hay thậm chí là có phần thiếu thốn, đây sẽ là thời điểm để những mặc cảm, bất mãn và thất vọng trỗi dậy trong bạn. Bạn sẽ không ngừng so sánh, không ngừng than trách, và không ngừng đổ lỗi. Bạn không sai, khi người ta ý thức được vị trí thật sự của mình, nhất là khi người ta còn quá trẻ, người ta không tránh khỏi những bất mãn và bất lực. Nhưng rồi, một ngày nào đó, bạn sẽ nhận ra đó là động lực to lớn để bạn có được cuộc sống bạn mong muốn.

 

  1. Và cả sự khinh rẻ của một người nào đó.

 

Sự khinh rẻ đầu tiên đến từ một người nào đó, sẽ làm tan vỡ trong bạn cảm giác tự mãn cá nhân. Khi bạn sống trong vòng tay cha mẹ, bạn sẽ được bảo bọc và yêu thương đủ để thấy mình quan trọng và đặc biệt. Và dĩ nhiên, bạn sẽ nghĩ rằng tất cả mọi người sẽ luôn đối xử với nhau như thế. Nhưng rồi một ngày, cuộc sống tìm cách chứng minh cho bạn thấy là bạn đã lầm, tất nhiên là theo cách tàn nhẫn nhất. Đó là đặt bạn dưới gót giày của những kẻ hợm hĩnh, để bạn nhận ra ngoài ba mẹ và những người hiếm hoi yêu thương bạn thật lòng, bạn chỉ là công cụ với những người khác, xã hội hiểm độc và tàn nhẫn.

 

  1. Cuối cùng, là sự tan vỡ về ảo tưởng xã hội

 

Khi chúng ta bé bỏng và ngây thơ, chúng ta tin một niềm tin thuần khiết và hồn nhiên, rằng mọi người đều tốt. Và khi càng lớn, vỏ bọc gia đình càng trở nên chật chội với những cánh chim trưởng thành, chúng ta sải những cánh rộng ra bầu trời xã hội bao la, để rồi bất chợt bị họng súng thợ săn bắn trúng, bị đói khát, hay bị ốm đau, chúng ta sẽ nhận ra xã hội đầy những cạm bẫy và bất an. 

Bọn trẻ vẫn luôn được giáo dục về người xấu và tệ nạn xã hội. Nhưng khi bạn đủ lớn, bạn không còn phân biệt được thế nào là người xấu nữa, và bạn nhận ra có rất nhiều những nỗi đau và sự thoái hóa đạo đức nằm ngoài phạm vi tệ nạn xã hội, nhưng đáng sợ hơn tệ nạn xã hội gấp trăm lần. Khi một ngày, bạn nhận ra lòng người thật khó đoán và vì thế, mà thật đáng sợ, thì là lúc, sự trưởng thành đã bắt được bạn.

Tôi viết bài viết này, không phải để những bạn trẻ sợ sự trưởng thành, tôi chỉ muốn viết cho những người đã hay đang trưởng thành sẽ tìm được một sự đồng cảm và sẻ chia từ một người giống họ. Để họ biết, giữa rất nhiều những khó khăn và giông bão, họ không cô đơn. Và để cho những người trẻ chưa trưởng thành nhận ra, thế giới dưới chân bạn, trên đầu bạn khốc liệt ra sao, để bạn sẵn sàng bước ra khỏi vỏ bọc an yên của gia đình, mà chấp nhận bay ra biển lớn. Sự trưởng thành bắt đầu từ rất nhiều đổ vỡ và tổn thương, nhưng dĩ nhiên, song hành cùng nó, là những trải nghiệm tuyệt vời như món quà mà những chặn đường gian khó gửi đến bạn, để chúc mừng cho sự kiên cường và can đảm của bạn. Vượt qua tất cả, và đã trưởng thành.

  

 

 

Hết hạn

----------------------------

Hợp Tác Cùng YBOX.VN Truyền Thông Miễn Phí - Trả Phí Theo Yêu Cầu tại http://bit.ly/YBOX-Partnership

1,143 lượt xem