Đóng góp ý kiến và báo lỗi phiên bản mới tại đây

public6 năm trước

Phim “Let The Right One In (2008)” - Hãy Mời Tớ Vào Nhà!

Không biết từ bao giờ, chúng ta đã luôn hình dung tới ma cà rồng như những sinh vật đáng sợ, khát máu và hiếu chiến. Thực sự, tôi chưa từng thích những bộ phim về sinh vật này trước kia bởi hoặc những bộ phim về chúng quá đẫm máu, quá tàn bạo và đơn thuần chỉ mang màu sắc của những bộ phim giải trí. Hoặc những bộ phim về ma cà rồng, cho dù được khai thác dưới góc nhìn hay yếu tố nào, cũng không giúp tôi hiểu thêm về sinh vật này, ngoài những điểm yếu và cách thức tiêu diệt giống loài này. Như việc sợ ánh nắng Mặt Trời, hay sợ mùi  tỏi, Thánh Giá, nước Thánh…Chúng ta có cái nhìn khá phiến diện về chủng loài này và không có chút hiểu biết gì về cuộc sống hay những suy nghĩ của họ. Liệu họ có biết yêu, biết buồn hay cảm thấy cô độc trong cuộc sống như “con người” chúng ta hay không?

Let The Right One In, một bộ phim kinh dị Thụy Điển  hiếm hoi của đạo diễn Tomas Alfredson đề cập tới ma cà rồng. Dựa trên cuốn tiểu thuyết cùng tên của tác giả John Ajvide Lindqvis, bộ phim đã đưa người xem tiếp cận đến chủng tộc ma cà rồng dưới một cái nhìn rất đời thường và gần gũi với con người.

Bối cảnh bộ phim là một mùa đông những năm 1980s, tại thành phố Stockholm- Thụy Điển, cô bé Eli cùng một người đàn ông lớn tuổi dọn tới một khu chung cư vào lúc nửa đêm. Giữa màn đêm, họ di chuyển lặng lẽ, có chút vội vã như không muốn ai chú ý tới mình. Sự lặng lẽ của họ trở nên đối lập với những câu độc thoại của cậu bé Oskar nhà bên cạnh.

Bố mẹ chia tay, không ai quan tâm tới cậu nên Oskar luôn cảm thấy mình cô độc. Ở trường, cậu thường xuyên bị bắt nạt, dọa dẫm. Câu luôn lủi thủi một mình, không bạn bè, không người tâm sự hay chia sẻ. Cậu tự sưu tầm những bài báo về những vụ án mạng, cắt chúng từ những bài báo đọc trộm của mẹ và luôn giấu một con dao trong người. Những buổi tối rảnh rỗi, Oskar thường xuống sân chơi, lại gần một cái cây, tưởng tượng đó là những kẻ bắt nạt mình và buông ra những lời dọa nạt. Giữa nền tuyết trắng, sự tức giận và những ý nghĩ trả thù càng khiến Oskar cô độc và nhỏ bé hơn bao giờ hết. Và đó cũng là lúc cậu gặp Eli, người hàng xóm mới của mình.

Eli luôn xuất hiện giữa tiết trời giá lạnh nhưng lại ăn mặc phong phanh và khuôn mặt u sầu. Cả cô bé lẫn Oskar đều ít nói nên những đoạn hội thoại giữa hai đứa trẻ thường ngắn và ngại ngùng. Nhưng giữa hai đứa trẻ, có một mối liên kết mà khó có thể nói thành lời. Đó như sự đồng cảm, đồng điệu của những con người cô đơn. Giữa nền tuyết trắng mênh mông, sự cô đơn của hai đứa trẻ bao trùm lên từng khung hình. Một cậu bé tâm hồn trống rỗng, với người mẹ không mấy khi quan tâm, một người cha ở xa và hàng ngày chịu đựng sự bắt nạt của bạn bè; cùng một cô bé ma cà rồng đã sống 200 năm, nhưng luôn sầu thảm vì cô đơn.

Tình cảm giữa hai đứa trẻ làm cả khung hình chỉ có đêm đen và tuyết trắng trở nên rực sáng một cách kỳ lạ. Với những lời thoại đơn giản, không cầu kỳ hay triết lý, hai tâm hồn cô độc thấu hiểu nhau. Dần dần, Oskar phát hiện ra Eli là một con ma cà rồng, khi cậu có hành động muốn “cắt máu ăn thề” cùng Eli và cô bé, theo bản năng của mình lao vào húp những giọt máu của Oskar đang nhỏ trên mặt đất.

Oskar là người đã cho Eli một người bạn, một tình yêu mà cô bé chưa từng cảm nhận. Xuyên suốt bộ phim Eli hầu như không cười. Chỉ duy nhất khi Oskar dạy cho cô bé cách hai người nói chuyện với nhau qua bức vách giữa hai gia đình, Eli đã cười. Oskar chính là hiện thân của ánh sáng và tình yêu, thứ mà Eli không thể chạm tới hay cảm nhận. Có lẽ đó chính là lý do suốt 200 năm sống, nhưng ánh mắt Eli luôn đượm buồn. Vì lời nguyền bất tử và sự lạnh lẽo cô đơn chỉ có thể tồn tại bằng máu, mà không được sống trọn vẹn. Còn với Oskar, Eli là người duy nhất thấu hiểu nỗi buồn của cậu, dạy cậu cách đứng lên chống lại những kẻ bắt nạt cậu, trở thành người bạn đúng nghĩa của cậu.

Có hai đoạn trong phim mà tôi rất thích. Một đoạn là khi Oskar hỏi Eli rằng:“Cậu có mùi gì ấy”, và hôm sau khi Eli xuất hiện, cô bé đã ăn mặc đẹp và gọn gàng hơn rồi hỏi lại Oskar rằng:“Hôm nay tớ có thơm hơn không?”. Cảm xúc của Eli rất người, rất đời thường. Eli vẫn chỉ là một cô bé 12 tuổi,vẫn biết xấu hổ và rung động trước người khác giới. Eli hiện lên rất khác với những gì chúng ta biết về ma cà rồng trong những bộ phim khác, những kẻ thỏa mãn bản thân bằng máu, hiếu chiến và tàn bạo. Trong cô bé, là một hố đen không thể khỏa lấp bởi sự cô đơn và nỗi buồn.

Đoạn thứ 2 là khi Eli tới nhà Oskar cậu đã biết cô bé là ma cà rồng. Ánh mắt Eli ánh lên niềm vui khi nhìn thấy Oskar và cô bé nói:“Hãy mời tớ vào nhà”. Oskar đứng đó, nửa tin nửa ngờ việc Eli là ma cà rồng, hoặc có thể cậu tin nhưng vẫn muốn trêu đùa Eli. Cậu không mời cô bé mà làm những hành động như trêu đùa và khiêu khích cô bé. Ánh mắt Eli bỗng từ hạnh phúc trở nên vô hồn, trống rỗng. Cô bé lạnh lùng bước vào nhà và chỉ vài giây sau, máu từ mắt, lỗ tai và tóc cô bé chảy ra. Đến khi đó Oskar mới thực sự hốt hoảng, cậu vội ôm chầm lấy Eli và nói lời mời cô bé vào nhà.

Ma cà rồng không thể bước vào nhà người khác nếu không được mời. Hình ảnh “cánh cừa” ngăn cách giữa Oskar và Eli như một cánh cửa vô hình giữa những con người chúng ta. Những người không mở cửa trái tim và tâm hồn để cảm thông cho những người quanh mình. Để rồi, chúng ta vồ tình cảm tổn thương nhau mãi mãi.

Khi xem Let The Right One In, tôi không nghĩ đây là một bộ phim kinh dị bởi những góc quay tuyệt đẹp, bởi nhịp độ bộ phim và sự lạnh lẽo cô đơn của hai đứa trẻ. Bộ phim không có nhiều những pha tấn công con người dã man của Eli. Thậm chí, khi Eli tấn công người để hút máu, tôi vẫn cảm nhận được nỗi buồn của cô bé. Màu máu đỏ thẫm trên nền tuyết trắng càng làm cảnh đêm thêm dài và u ám nhưng phảng phất sự cô đơn vô tận.

Bộ phim còn nhiều câu hỏi bỏ ngỏ như việc Oskar liệu có chấp nhận đề nghị của Eli trở thành một ma cà rồng hay không? Trong chuyến tàu cuối phim, hai đứa trẻ sẽ đi đâu? Hay như người đàn ông đáng tuổi cha của Eli, người hàng đêm vẫn đi tìm nạn nhân để lấy máu về cho Eli là ai? Liệu ông ta có phải cũng là một người đồng cảm với cô bé. Hay ông chính là phiên bản của Oskar trước đây? Tôi muốn nghĩ rằng, ông chính là một Oskar trước đây, người cũng đã đem lại sự ấm áp cho tâm hồn của cô bé Eli trong suốt 200 năm sống cuộc sống cô đơn.

Let The Right One In được sản xuất năm 2008 nhưng lại không được giới truyền thông chú ý tới quá nhiều như series phim Twilight cùng thời. Nhưng cho dù không được công chúng biết tới rộng rãi như những bộ phim bom tấn về ma cà rồng cùng thời, bản thân bộ phim cũng đã đủ chứng minh giá trị của mình khi đoạt nhiều giải thưởng điện ảnh danh giá khác nhau trên thế giới. Bộ phim đã trở thành kiệt tác không chỉ với điện ảnh Thụy Điển mà còn trên thế giới. Tác phẩm đã cho ta thấy cách nhìn rất khác về thế giới của những sinh vật huyền bí của bóng đêm, một cái nhìn sâu vào trong tâm hồn loài ma cà rồng, nơi những nỗi buồn dường như vô tận.

Theo 35mm

 

----------------------------

Hợp Tác Cùng YBOX.VN Truyền Thông Miễn Phí - Trả Phí Theo Yêu Cầu tại http://bit.ly/YBOX-Partnership

1,532 lượt xem