Đóng góp ý kiến và báo lỗi phiên bản mới tại đây

public6 năm trước

Review Phim “24h Yêu” (2016) - Một Ngày Đáng Nhớ

24h Yêu (2016) - Den là một kĩ sư cô độc, đem lòng yêu cô gái phòng truyền thông xinh đẹp Nui. Khi cả công ti du lịch đến Hokkado, anh ước mình được làm người yêu cô, dù chỉ trong 24 giờ ngắn ngủi.
-----------------------

Đôi lúc, chúng ta chỉ cần một sự đồng cảm duy nhất để yêu thích một bộ phim. Những phân tích lí trí bỗng nhiên thành thứ yếu. Đó là điều xảy ra với tôi khi xem bộ phim lãng mạn Thái Lan One Day (tựa Việt: 24h Yêu).

Có tựa gợi đến một phim lãng mạn cũ của Anna Hathaway, nhưng nội dung One Day lại giống như rút ra từ sách của Marc Levy. Den (Chantavit Dhanasevil) à một chàng kĩ sư cô độc. Như lời tự sự, anh là một “người tàng hình” trong mắt đồng nghiệp, trừ khi họ muốn nhờ sửa chữa gì đó liên quan đến máy tính. Một ngày nọ, Den gặp được cô gái trẻ xinh đẹp Nui (Nittha Jirayungyurn), làm ở phòng truyền thông. Tất nhiên, cô cũng chỉ nhìn thấy Den khi cần sửa máy tính. Nhưng vì lẽ gì đó, anh đem lòng yêu cô, và tình nguyện trở thành fan số 1 của cô.

Nhưng thiên nga có bao giờ để ý đến lũ gà xấu xí. Suốt 3 năm trời, Nui cặp bồ với Top, chàng giám đốc đẹp trai, tài giỏi, và đã có gia đình. Như mọi gã giám đốc khác, anh ta hứa hẹn sẽ bỏ vợ để cưới cô. Nui có dịp xác nhận độ trung thực của lời hứa ấy trong lần cả công ty đi du lịch ở Hokkaido, Nhật Bản. Top đã bỏ cô lại khi vợ thông báo có thai đứa con thứ hai. Quá đau khổ, khi mọi người rời khỏi khách sạn, một mình Nui ở lại rồi lên núi tuyết tự tử.

Chất huyền ảo của phim bắt đầu từ đây. Chàng kĩ sư si tình đã bám theo Nui và cứu sống cô. Trước đó, anh đã thực hiện một điều ước với chiếc chuông thần, rằng muốn trở thành người yêu của Nui, dù chỉ một ngày thôi. Nui tỉnh giấc trong bệnh viện, được bác sĩ thông báo mất trí nhớ trong đúng một ngày. Den nhân cơ hội đó tự nhận mình là Top. Họ cùng trải qua 24 giờ tình yêu tại Hokkaido, cố gắng thực hiện kế hoạch vui chơi mà Nui lập ra ra sẵn, trong đó có ước mơ được ngắm lễ hội băng đăng.

Những phút đầu phim, cho đến trước khi Nui bị mất trí nhớ, là khoảng thời gian dài lê thê. Thường sẽ có hai kiểu đạo diễn: Một là những đạo diễn giúp kịch bản thăng hoa, và hai là những người khiến nó giảm giá trị. Rất tiếc phải nói rằng Banjong Pisanthanakun, đạo diễn của bộ phim kinh dị hài Thái hiện tượng năm 2013 Pee Mak (tựa Việt: Tình người duyên ma), thuộc kiểu thứ hai trong One Day. Những sáng tạo của anh thú vị nhưng quá đà, như cảnh phim “Ai là triệu phú”. Nhịp phim duy trì không hề tốt, dài dòng một cách không cần thiết. Điều vụng về nhất của một đạo diễn, là để lộ ý đồ của mình. Có những cảnh phim vì thế rất buồn cười: Khi nhân vật nói câu thoại cảm động, phần nhạc nền nổi lên, khi họ ngưng nói, nhạc cũng im, và cứ thế lặp lại đến ba, bốn lần liên tục. Có những cảnh không tự nhiên, như khi Den làm bể đồ vật trong cửa hàng. Có những cảnh bị nhiễm chất kinh dị không phù hợp, như lúc Den qua đường. Và nhiều nữa.

Nhưng One Day là một trường hợp khá lạ. Ngay khi tôi bắt đầu mất hi vọng và chán nản, bộ phim bỗng nhiên đáng xem trở lại. Đây là bộ phim mà những yếu tố khác, như diễn xuất và đặc biệt là kịch bản, cứu cho công tác đạo diễn. Càng về sau, phần kịch bản càng tỏa sáng với các tình tiết và lời thoại đáng giá. Hai diễn viên Dhanasevi và  Jirayungyurn bắt đầu có tương tác. Họ khiến phim trở nên dễ chịu hơn, và che lấp đi sự yếu kém trong lối dẫn truyện.

Tôi suy nghĩ, và nhận ra, thứ lấp lánh nhất trong bộ phim này, chính là sự chân thật. Một phim có thể huyền hảo đến đâu đi nữa, nhưng vẫn gần gũi, nếu cốt lõi của nó là chân thật. Den là chàng trai có lẽ luôn có trong mọi chàng trai, ở giai đoạn nào đó của cuộc đời, chỉ biết yêu dại khờ một người con gái. Dù lý do cho tình yêu đó không thuyết phục, nhưng chúng ta sẽ trân trọng sự chân thành. Nui là một cô gái chạy theo ảo ảnh, cũng như rất nhiều cô gái khác, mờ mắt bởi vật chất và sự hào nhoáng. Cả hai như những mảnh ghép khác biệt không bao giờ thành hình, và chuyện tình tan vỡ này sẽ đóng vai trò như một bước trưởng thành.

24 giờ Den và Nui bên nhau là để cả hai nhận ra sự thật đó. Xúc cảm của phim đến từ việc đào sâu được suy nghĩ và tình cảm của cả hai, đến một mức mà chúng ta nhận ra, trùng khớp với hiện thực. Den nói về việc người ta leo đỉnh Everest và đi dây trên Tòa nhà Thương mại. Nhưng chỉ rất ít người làm được điều đó, còn phần lớn mãi mãi chỉ là ước mơ. Den không thuộc số ít này. Những gì anh có, chỉ là những kỉ niệm sẽ tan biến như băng tan. Với Nui, ban đầu không có gì đặc biệt để cảm thông, cho đến khi cô khóc vì nhận ra mình là kẻ phá hoại hạnh phúc của người khác. Nui của ba năm trước không tin mình rơi vào hoàn cảnh này. Nhưng không phải chúng ta chỉ là con rối của những tình thế và lựa chọn, vốn luôn không theo mong muốn của ta?

Cảnh phim đẹp nhất, đối với tối, là khi Nui ngủ say trong vòng tay Den. Trước đó, cô nói rằng tại sao Den không đến tán tỉnh cô và làm cô hạnh phúc, như 24 giờ họ đã có, rằng cô có gì đặc biệt đâu. Cả hai đều biết đó điều đó là không thể, ngoài giấc mơ ở Hokkaido này. Nhưng ở đây, Den đã có thể ngủ một giấc ngon lành, vô lo, bên cạnh người yêu thương mình. Cô giống như những con thiêu thân, lao vào thứ hạnh phúc hão huyền, ngỡ như ánh sáng nhưng chỉ là lửa đỏ. Thế rồi, Nui bỗng đáng tội nghiệp, trong giấc ngủ ấy. Những mệt nhọc, khổ đau, phản bội, đã ở đâu đó bên ngoài căn phòng. Cô chỉ là một cô gái bình thường cố kiếm tìm hạnh phúc, và một giấc ngủ an lành như thế, nhưng đã đi sai đường.

Về không khí phim, có những lúc One Day gợi tôi nhớ đến những phim của Richard Linklater. Chuyện phim xảy ra theo thời gian thực, gói gọn trong một ngày ngắn ngủi. Jessi và Celine cũng chỉ gặp nhau cho đến lúc bình minh. Nhưng Pisanthanakun không đủ sức để khiến Hokaido cũng nhiệm màu như Viên, hay Paris, hay  Peloponnese. Nó chỉ đẹp, với những đỉnh núi tuyết và khung cảnh Nhật Bản như được cắt ra từ sách du lịch. Hokkaido vẫn chỉ là bối cảnh, chứ không phải là một phần của chuyện tình này. Ngoài diễn xuất và kịch bản, âm nhạc cũng là một cứu cánh. Những bản nhạc nền nhẹ nhàng và ca khúc chủ đề lãng mạn, đóng góp khá nhiều vào cảm xúc phim.

One Day có một kết thúc mở. Nhưng nó không hề mở, nếu chúng ta nhìn vào cuộc sống thật. Những cậu bé sẽ trở thành chàng trai. Những cô gái lạc lối sẽ tìm lại con đường. Den và Nui giống như hai người ở hai khoảng thời gian khác nhau – đúng theo nghĩa đen trong phim, đây chắc chắn chưa phải lúc dành cho họ. Còn tương lai? Kết thúc của One Day không hứa hẹn gì cả, và đó là điểm đáng khen của phim. Có thể có, có thể không. Tình yêu sẽ trả lời.

TỔNG KẾT: Có những khoảnh khắc đẹp, đủ để 24h trong phim trở nên đáng nhớ.

Theo 35mm

----------------------------

Hợp Tác Cùng YBOX.VN Truyền Thông Miễn Phí - Trả Phí Theo Yêu Cầu tại http://bit.ly/YBOX-Partnership

3,086 lượt xem