Đóng góp ý kiến và báo lỗi phiên bản mới tại đây

public6 năm trước

Review Phim “Sicario” (2015) - Ranh Giới Ở Juarez

Sicario (2015) - Sicario (Ranh Giới) là một bộ phim thể loại hành động – tâm lý của đạo diễn mang hai dòng màu Pháp và Cannda, Denis Villeneuve (Enermy, Prisoner, Indencies,..). Đây cũng là tác phẩm đầu tay với vai trò biên kịch của diễn viên Taylor Sheridan. Phim với sự tham gia của ba ngôi sao hàng đầu như: Emily Blunt, Benicio del Toro và Josh Brolin. Sicario là một trong những đề cử sáng giả cho giải thưởng Cành Cọ Vàng tại Liên hoan phim Cannes 2015.

--------------------------------------

Trong tiếng La Mã, Sicario được dùng để ám chỉ những người vượt qua biên giới để đến xâm lược đất nước Do Thái thời xưa. Tại Mexico, Sicario có nghĩa là sát thủ. Đó là câu nói dẫn nhập khi bộ phim bắt đầu mở màn và được Denis dẫn dắt từ từ qua từng sự kiện mơ hồ khó đoán theo mạch phim.

Lấy bối cảnh tại thành phố Juarez của Mexico, nơi đây nằm sát nước Mỹ, là khu vực nóng của thế giới ngầm, khi mà hàng ngày đều có hàm lượng lớn “hàng trắng” được trao đổi. Chính xác hơn, Juarez chính là thành phố của tội phạm. Thoạt đầu, Sicario mô tả hành trình phá án trước tình hình leo thang của tội phạm buôn ma túy gồm ba nhân vật chính: Kate Macer (Emily Blunt) – chuyên viên giải cứu con tin của FBI, Matt Graver (Josh Brolin) – trưởng nhóm biệt đội chống ma túy, người đàn ông hay giễu cợt, có suy nghĩ lạ lùng và Alejandro (Benicio del Toro), người đàn ông có thân phận bí ẩn nhưng có biệt tài sử dụng súng. Cho đến khi bộ phim đi được nửa chặng đường, khi người xem cũng ngơ ngác như Kate, chẳng hiệu chuyện gì đang xảy ra, mọi sắp đặt của Matt dành cho cô trong phi vụ này có có mục đích gì. Dưới bàn tay điêu luyện của biên kịch Taylor Sheridan cùng kỹ năng xếp đặt chi tiết bậc thầy của Denis, Sicario như một tác phẩm nghệ thuật phơi trần ngoài ánh sáng những tội lỗi, bí mật trả thù, sức mạnh, niềm tin về đạo đức, là một hành trình độc đạo để đi sâu vào bóng tối trong tâm hồn con người. Sicario là một sự phản chiếu sắc sảo, thông minh và lôi cuốn.

Bộ phim tỏa ra một luồng không khí thô ráp, sần sùi ngay từ những cảnh đầu tiên, ban đầu tôi sợ rằng nhân vật nữ duy nhất – Kate của Emily Blunt bị đối xử không công bằng vì những vai anh hùng nữ của Hollywood ít được chú trọng, hoặc có thì chỉ có yếu tố làm nền, mồi nhử để cánh đàn ông giải quyết vấn đề. Mà đúng là trong phim này, cô ấy bị rơi vào tình cảnh ấy thật. Nhưng cái hay của Sicario hay của đạo diễn Denis Villeneuve chính là đặt Kate là trung tâm của đạo đức đi kèm với những câu hỏi lớn: Đâu là ranh giới giữa thiện và ác? Đâu là điểm khác biệt giữa luật sư và tội phạm. Và Kate phải giải quyết nó bằng sức mạnh nội tâm chứ không chỉ là sức mạnh cơ thể hay trí thông minh nữa. Tôi không chắc điều này đúng, nhưng trong bộ phim này, Kate xuất sắc không phải ở những cảnh hành động, dù cô là đặc vụ FBI mẫn cán và xuất sắc, mà chính là những màn đối thoại, khi hút thuốc và suy nghĩ. Mảnh đất Juarez của Mexico là lãnh thổ của bầy lang sói, như lời của Alejandro, nơi có những trận xả súng hằng ngày như thể đó là những trận bắn pháo bông của đám trẻ con. Xác người trần trụi treo ngược trên phố một cách công khai, nơi mà bất kỳ một viên cảnh sát nào cũng đều có thể là mafia hoặc một tay buôn lậu ma túy. Cảnh sát – tội phạm, những trận xả súng của người lớn – những trận đá bóng của trẻ em,… Trong phim này, người biết rõ luật chơi nhất chính là Matt, ông chính là người đã chọn Kate để song hành trong cuộc săn mãnh thú. Anh ta quan sát, lắng nghe, nhếch mép, cười nhạo, đùa giỡn và hành động và biết rõ luật của Juarez như gã thợ săn thành thục vào ban đêm.

Và thật ra, ranh giới chính là điều nhạt nhòa nhất trong bản thể sống của chúng ta, vì thiên thần và ác quỷ đều cùng có thể mượn một thể xác con người để trú ngụ, Những đứa trẻ hồn nhiên ngoan ngoãn của Juarez rất có thể sau này là tên tội phạm khét tiếng nào đó. Và Kate, cô cũng đã buộc phải che giấu hành vi của Alejandro, phản bội lại quy tắc nghề nghiệp của chính mình. Ranh giới không có ở Juarez. Tôi đoán rằng, Sicario thực chất không phải là một bộ phim bạo lực chỉ dành cho những người biết về súng, buôn lậu, ma túy, giang hồ… mà là một tấm phản nói về ranh giới thiện – ác của những người nhân danh đạo đức và bên rìa đạo đức. Là sự mơ hồ được kỳ vọng sẽ làm sáng tỏ bản chất con người. Khi bị quăng vào một mảnh đất u mê chỉ toàn đám đông khát máu và những kẻ thâm hiểm, mấy ai biết được mình sẽ là người như thế nào chỉ sau một phát súng.

“Suy cho cùng, tao cũng giống như những kẻ luật sư mà mày đang phục vụ thôi” – Câu nói của tên trùm buôn lậu, Manuel Diaz trước lúc chết.

Nhờ có sự hiểu biết chắc chắn về CIA, lực lượng Delta, quân đội, chính trị xung quanh biên giới, Taylor Sheridan đã tạo nên một kịch bản thành công dành cho Sicario. Do đó, điều đặc biệt mà Sicario mang đến không chỉ là một bộ phim gọn gàng, có sức mạnh bạo lực và ý chí, mà điểm đặc sắc còn thuộc về ý tưởng: Một ẩn dụ cực đoan ngầm nói đến bóng ma đen tối bên trong chúng ta, nếu Alejandro hay Matt không dùng bạo lực để đối phó với cái ác, thì liệu họ có cảm thấy tự do hơn? Câu hỏi này lại một lần nữa khiến tôi cảm thấy hoang mang vì tôi không phải là người cổ vũ bạo lực, hay dùng bạo lực để phản đòn bạo lực. Tuy nhiên, ý tưởng của Taylor hay Denis trong bộ phim này thực sự khiến tôi ngạc nhiên bởi sức mạnh của tiềm thức. Ở một vùng đất dữ như Juarez, lịch sử là máu và ma túy, và những người như Alejandro buộc phải tiếp nhận lịch sử cũng bằng máu: Không khoan nhượng, không do dự, không sợ hãi, nợ máu là phải trả bằng máu.

Trong một phỏng vấn của tờ Washinton Post, phóng viên Michael O’Sullivan đã hỏi đạo diễn Denis Villeneuve: Sự hỗn loạn và băng hoại đạo đức có phải là chủ đề đáng chú ý trong các bộ phim của ông? Và ông trả lời: “Đúng là nó rất đen tối và đầy hoài nghi, nhưng đó chính là hiện tại. Tôi muốn Sicario giải đáp được câu hỏi: Làm thế nào để chúng ta có thể đối phó với các băng đảng ma túy hiện nay? Chúng ta có cần phải trở thành một trong số bọn họ? Thậm chí, nếu bạn đang đối phó với ISIS, bạn cần phải sở hữu lực lượng mạnh mẽ và đồng thời bạn cũng trở thành họ. Tôi đang cố gắng khám phá câu hỏi thông qua một số bộ phim. Một bộ phim không giống như một cuốn sách. Đôi khi chúng ta cần một vài bộ phim để tiếp cận một vấn đề.”

Với những ai đã từng theo dõi các bộ phim trước của Denis Villeneuve sẽ thấy rằng, ông rất chú trọng vào tính thẩm mỹ thị giác, các gam màu phải lột tả cận nét những cảm giác mà bộ phim muốn mang lại Trong Sicario. màu vàng của bụi đường nắng cháy Mexico, màu đỏ của máu, màu đen của màn đêm, của các khẩu súng… ba gam màu này gây cho người xem một cảm giác bất an, bế tắc và dễ điên loạn. Nhưng đó chính là sự thành công của bộ phim.

sicario, emily blunt

Một điều đặc biệt nữa của bộ phim chính là phần âm nhạc được soạn bởi Johann Johannsson (ông cũng chính là người làm nhạc cho The Theory of Everything), đó là tiếng gào rú, tiếng gọi của ma quỷ, đó là tiếng vĩ cầm đầy ray rứt phát ra từ nỗi cô đơn của Kate, da diết và buồn thăm thẳm. Tôi hi vọng cùng với Sicario, ông sẽ tiếp tục có một đề cử nữa cho giải Oscar kế tiếp.

Tuy nhiên, Sicario khi về Việt Nam lại có số phận hơi bi đát ở rạp khi không được đón nhận hoặc có vài khán giả bỏ về giữa chừng. Bởi như một số người chia sẻ trên mạng rằng: Với tình tiết chậm rãi, cốt truyện khó hiểu, họ cảm thấy dễ buồn ngủ. Nhưng phong cách của Denis Villeneuve chính là vậy, chậm rãi từ tốn đi sâu vào những góc khuất cuộc sống lẫn nội tâm mà chúng ta ít ngờ nhất.

TỔNG KẾT: Sicario là hành trình đi ngược vào trong bóng tối để tìm cách phát ra ánh sáng, biểu tượng cho hòa bình và niềm tin của con người

Theo 35mm

----------------------------

Hợp Tác Cùng YBOX.VN Truyền Thông Miễn Phí - Trả Phí Theo Yêu Cầu tại http://bit.ly/YBOX-Partnership

2,859 lượt xem