Đóng góp ý kiến và báo lỗi phiên bản mới tại đây

public6 năm trước

Tại Sao Mọi Người Lại Rất Khó Khăn Để Hiểu Về Rối Loạn Lo Âu?

Trong thế giới chúng ta sự kì thị đối với các bệnh tâm thần vẫn còn đang tiếp diễn. Sự ảnh hưởng này sẽ làm trì hoãn sự cố gắng của ai đang chiến đấu với sức khỏe tâm thần ngay từ khi họ xác định những vấn đề liên quan đến mình. Những lần khác, nó sẽ ngăn cản người đó tìm kiếm những sự giúp đỡ từ bên ngoài.

Tôi sẽ phân tích cả hai thời kì này. Tôi từng chạm trán với những con quỷ xấu xí không ít lần cư ngụ trong sự lo lắng của mình. Một lần vì quá ghê tởm họ tạo cho con quái vật lo lắng của tôi co rúm lại vì sợ

Con quỷ kì thị

Nó ở quanh bệnh tâm thần và sẽ chúi đầu xuống vào những  hỗn loạn chỉ để có những niềm vui nho nhỏ là tạo ra thêm nhiều tâm bệnh nữa. Sự xấu hổ khiến tôi im lặng trong một thời gian dài, cho tới khi những bức tường che dấu đi bí mật tối thượng của tôi cũng đổ vỡ vì vượt quá sự chịu đựng. Thay vì đau khổ, tôi quyết tâm tập hợp những mảnh vỡ của thành kiến và sử dụng nó như là nền tảng để tôi có thể làm thay đổi bản thân.

Cuộc chiến đấu với chứng lo âu, chứng hoảng loạn và sang chấn sau stress. Tôi được chẩn đoán lo âu vào năm 2009, và nó trở thành căn nguyên để sinh ra hai bệnh khác. Đó cũng là sự rối loạn mà tôi đã phải nhận hầu hết sự phán xét và là cái mà tôi đã trãi qua hầu hết khó khăn với nó.

Bằng cách nào?

Trong những năm đó từ lo âu đã được hiểu mờ nhạt. Nhìn chung giống stress, nhưng thực chất ý nghĩa của việc lo âu liên tục đã bị mất đi khi dịch nghĩa. Không có kinh nghiệm thực tiễn, sự ảnh hưởng của chứng lo âu lên đời sống của mỗi người thì thật rất khó hiểu.

Sau khi đọc câu chuyện cá nhân của những người từng đối diện với chứng rối loạn lo âu, tôi nhận ra nhiều thứ đã bị coi thường với những niềm tin phi lý mà chứng rối loạn là một cái cớ để biện hộ và nó không tệ như là khi họ hiểu nó, bởi vì “Tất cả mọi người đều cảm thấy lo lắng khi họ đang stress.”

Trong khi tôi có thể đồng ý rằng tình trạng stress có thể gia tăng sự lo lắng cho những người gặp rối loạn lo âu, màu sắc trong bức tranh họ vẽ thì rất khác so với người trong xã hội hiện thực. Không may, vì stress được “chấp nhận” như là trải nghiệm lo âu trong dân số bình thường, nó được quăng bỏ vào đó đám mây u tối của thành kiến qua những rối loạn và những người chống chọi với nó hằng ngày.

Nói một cách thẳng thắn, tôi đã giới hạn mình trong việc cố gắng duy trì sự hạnh phúc bằng cách không đưa vào những kì thị. Tôi cũng giới hạn bản thân không để bị suy thoái liên tục. Tôi cũng đã hoàn toàn giới hạn mình với bất cứ ai cố gắng làm giảm nhẹ đi sự nghiêm trọng rối loạn lo âu của mình đơn giản bởi họ không hiểu gì về nó.

Tôi bàn điều này với  một người bạn thân, một người bình thường, để hiểu được sâu bên trong bằng cách để họ hiểu được lo âu và điều gì có thể ảnh hưởng đến cách mà chứng rối loạn lo âu được ghi nhận.

Cùng trao đổi qua đây có một cá nhân, có cùng mục đích mà chúng ta sẽ gọi “bạn của tôi” với khả năng để xử lý những triệu chứng của lo âu. Xuyên suốt trải nghiệm, anh ta tin rằng cảm giác lo lắng gắn liền với tình trạng stress chỉ là tạm thời. Một vấn đề là nhờ sự tự sửa đổi, sự lo lắng của anh giảm xuống. Điều đó đã trở thành hiểu biết về sự lo lắng của anh ấy.

Thời điểm để công bố

Một số người như bản thân tôi, không có khả năng xử lý những triệu chứng, không thể làm cho những triệu chứng giảm đi được. Theo chúng tôi, sự lo lắng diễn ra hằng ngày. Nó là sự bùng nổ cảm xúc quá mức, không thể dừng lại, không thể đoán trước và là sự rối loạn tâm thần hủy hoại tập trung vào việc chắc chắn sẽ ngày càng tệ đi vào từng tính huống, bất  kể không có nguyên nhân.

Điếu đó không có nghĩa là tôi không thể hiểu lí do. Tôi biết khi tôi phản ứng qúa mức ở một tình huống hơn là thực tế. Tôi hoàn toàn nhận thức được nỗi sợ, được cột chặt với cảm xúc khủng hoảng, và hành vi vô lý. Sau tất cả, rối loạn lo âu là không có sự sáng suốt.

Có thể hiểu được, đó là sự thất vọng năng nề của những người không thể  xác định được đâu là trái hoặc phải trong hành vi của mình suốt cơn lo âu hay thái độ lo lắng của tôi. Những người chứng kiến đều nên biết họ không phải  một mình khi phải chịu thất vọng. Lo âu là sự thất vọng  ở cả hai phía, cho những người chứng kiến và cho những người đấu tranh với rối loạn. Tôi mong mặt bằng chung có thể đoàn kết chúng ta lại, thay vì chèn thêm sự phán xét giữa xã hội và những người có bệnh tâm thần.

Không ai muốn sống như thế.

Không ai muốn cảm giác là tù nhân trong suy nghĩ của mình.

Không ai muốn cô lập chính mình ra khỏi thế giới.

Không ai muốn sống trong lo sợ.

Không ai muốn mất đi sự quản lí cảm xúc chính mình.

Không ai muốn điều đó. Không ai.

Tôi đồng ý là việc nghiên cứu sẽ mất thời gian cho việc tìm ra phương pháp trong liệu pháp điều trị. Sẽ mất thời gian để biết làm thế nào để quản lí những triệu chứng. Đây là những ngày tôi cảm thấy mình bị đánh bại bởi sự trận chiến liên tục với sự lo âu của mình, nhưng tôi sẽ không chấp nhận đánh bại hoàn toàn, Tội không thể. Tôi không.

Tôi không mong đợi sự đối xử đặc biệt nào từ một người thân yêu hay phần còn lại của xã hội bởi vì tôi có chứng rối loạn lo âu. Tôi là vậy, tuy nhiên, mong đợi thể hiện sự tôn trọng. Rối loạn sẽ không đánh mất giá trị của tôi. Vâng, nó thay đổi tình trạng tinh thần của tôi nhưng nó không thay đổi tâm hồn tôi.

Tôi vẫn là một con người. Tôi vẫn là tôi.

Theo whypsy.com

----------------------------

Hợp Tác Cùng YBOX.VN Truyền Thông Miễn Phí - Trả Phí Theo Yêu Cầu tại http://bit.ly/YBOX-Partnership

407 lượt xem