Đóng góp ý kiến và báo lỗi phiên bản mới tại đây

Tôi Từ Bỏ Vị Trí Quản Lý Sản Xuất Để Làm Nhân Viên Văn Phòng

Chớp mắt tôi đã làm việc cho công ty được 10 năm 4 tháng rồi! 10 năm đó tôi đã không ngừng cố gắng và đã trở thành quản lý cả một dây chuyền sản xuất. Nhưng vì có em bé nên tôi đã từ bỏ tất cả để chuyển qua làm văn phòng, và cuộc sống văn phòng ấy không hề như tôi tưởng tượng.

Khởi đầu tôi chỉ là một công nhân đứng chuyền, sau vài tháng tôi được quản lý một công đoạn khoảng 10 người, sau khoảng 1 năm tôi đề nghị được thăng chức và đã trở thành quản lý hẳn một băng chuyền trên 80 người. Từ lúc đó tôi bắt đầu với công việc bận rộn và làm 3 ca. Với năng lực của mình tôi đã được đề bạt thành quản lý cả về nhân công, sản lượng, chất lượng của một dây chuyền dài. Hiệu quả sản xuất đạt được nhanh chóng, tôi được cân nhắc thăng chức thành quản lý ngoài chuyền, làm việc gián tiếp chứ không phải làm việc trực tiếp nữa.

Nhiều người nghĩ số tôi quá may mắn, lên như diều gặp gió, nhưng thành công của tôi đâu phải chỉ nhờ may mắn. Công việc sản xuất lúc nào cũng đua chen nhau để sống, nhiều lúc nghe cấp trên mắng thậm tệ, nghe riết rồi cũng quen. Những hôm làm 2 ca đến 10 giờ tối, tôi còn phải kiểm tra giao ca, sổ sách số liệu đến tận 11 giờ khuya mới về. Hôm nào phát sinh lỗi còn ngồi phân tích ra nguyên nhân lỗi mới được về. Có hôm khuya quá đạp xe về nhà trọ tôi còn bị cướp giật hết cả túi đựng quần áo và giày ở giỏ xe. Rồi tôi lập gia đình, kết thúc ca phải tập trung đồng nghiệp chờ nhau ở cổng rồi cùng về để tránh gặp cướp. Dù làm ở bộ phận sản xuất khó khăn như vậy nhựng đối với tôi đó là quãng thời gian vui vẻ nhất, các công nhân chân chất, đơn sơ quan tâm và giúp đỡ nhau như người một nhà.

Rồi tôi lập gia đình và có em bé, phải chuyển qua công việc văn phòng làm giờ hành chính để có thời gian để chăm con. Có vào làm văn phòng thì mới thấy cuộc sống văn phòng cũng lắm chuyện đau đầu! Tôi nghe đủ âm thanh ồn ào của tiếng người báo cáo, xét hỏi, thảo luận, thậm chí chỉ trích nhau với đủ cung bậc: từ nhẹ nhàng, cáu gắt đến bêu rếu, chua ngoa. Lúc đầu chưa quen, tôi phải ráng chịu đựng, có đợt tôi còn phải xin nghỉ phép vài ngày cho thoải mái tinh thần. Sau này tôi tập được tính ngó lơ tất cả, tôi không quan tâm tới việc ai ghét mình, ai nói xấu mình nữa mà chỉ tập trung vào công việc, xong việc thì về nhà, với tôi văn phòng chỉ đơn giản là nơi để làm việc không hơn không kém.

Nhưng công việc của tôi cần hợp tác, làm việc nhóm với người này người kia nên sẽ không tránh khỏi những bất hòa và bị nói xấu. Có lần tôi phát hiện mình bị sếp nói xấu. tôi không phục nên đã xin chuyển sang phòng đào tạo. Đúng là tránh trời không khỏi nắng, tại đây tôi vẫn thấy cảnh mọi người ganh tị, nói xấu và đổ lỗi nhau, chẵng lẽ giờ tôi lại xin chuyển bộ phận?

Thực tế mỗi nơi làm việc luôn có vấn đề riêng, chúng ta chỉ có thể chọn nơi làm việc nhưng không thể chọn đồng nghiệp cho mình. Do đó trong công việc chăm chỉ, siêng năng thôi vẫn chưa đủ, mà phải biết cư xử, ứng xử khéo léo thông minh trong giao tiếp với đồng nghiệp. Đó sẽ giúp cuộc sống văn phòng đơn giản hơn biết bao nhiêu.

Theo HRInsider Vietnamworks

----------------------------

Hợp Tác Cùng YBOX.VN Truyền Thông Miễn Phí - Trả Phí Theo Yêu Cầu tại http://bit.ly/YBOX-Partnership

936 lượt xem