Đóng góp ý kiến và báo lỗi phiên bản mới tại đây

public5 năm trước

[Du Lịch] Bật Khóc Giữa Sapa

1. Di chuyển

Từ Hà Nội có nhiều cách để đến Sapa:
– Xe giường nằm
– Xe limousine
– Tàu lửa
Vì thời gian di chuyển trung bình là khoảng 6 tiếng nên đa phần mọi người sẽ chọn xe giường nằm, đặc biệt có loại xe giường nằm cabin cho hai người của hãng Sapa inter valentine (680k/cabin/2người), nếu loại xe giường nằm bình thường thì tầm 200-250k/vé. Nhưng do ở Hà Nội, Hana không rành hãng xe nào uy tín (như ở HCM mà có đi đâu thì hay chọn Phương Trang hoặc Thành Buởi), mà nghe mọi người bảo xe giường nằm ở đây mua vé rồi mà không được nằm đàng hoàng, phải nằm ở hành lang nên cũng hơi ớn. Cộng với cả nghe danh đường đèo Tây Bắc (dù cũng đi đèo Đà Lạt nhiều lần rồi) nên cuối cùng Hana chọn đi tàu cho an toàn, với lại đó giờ chưa trải nghiệm giường nằm tàu lửa bao giờ.

Processed with VSCO with a10 preset
ở bản Cát Cát

Giá giường nằm khoang 4 điều hoà là 415k cộng thêm 50k trung chuyển từ ga Lào Cai về thị trấn Sapa (mua luôn phần này trong lúc đặt vé tàu cho tiện nha mọi người). Đặt vé tàu tại đây: https://dsvn.vn/#/

Thuê xe máy tại Sapa: khoảng 100-120k/ngày, thường là nhờ homestay thuê giùm tụi mình luôn để được giá rẻ và xe tốt nha.

Từ chỗ nhà thờ đá đi taxi về đầu bản Cát Cát khoảng 70-80k, nhưng chiều ngược lại sẽ đắt hơn, tầm 120-150k do đường một chiều, taxi phải đi đường vòng (còn xe máy thì đi bình thường).

2. Chỗ ở

Đa phần các homestay đẹp đẹp sẽ đều nằm hơi xa trung tâm một xíu, mà ở đây buổi tối chạy đường nhiều khi có đoạn không có đèn đường mà thêm sương mù xuống dày đặc nên các bạn cân nhắc lịch trình cho phù hợp nhé.

Processed with VSCO with a4 preset

Hana quyết định đi Sapa chỉ 3 ngày trước khi đi nên việc book phòng, book xe này kia rất gấp, hầu như chỉ là 1 ngày trước khi đi nên có mấy chỗ ưng ý thì đã bị full phòng rồi. Cuối cùng, chỉ còn mỗi The Haven Sapa Camp site là còn phòng. Lúc đó Hana nghĩ, trời ơi mừng quá, còn một chỗ trong cái list những chỗ ưng ý của mình còn phòng mà giá cũng khá ok nữa. Sau này mới té ngửa ra, và đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến Hana bật khóc giữa Sapa.

Một số homestay đẹp:
1. The Haven sapa camp site:
– phòng dorm giá 120-150k/đêm, phòng có gối chăn nệm ấm và đẹp, design đẹp, đi nhóm thì cực kì thích hợp ở phòng này, nhà vệ sinh riêng, wifi hơi yếu, lúc có lúc không.
– Ngoài ra có phòng bungalow, Hana nhớ tầm khoảng 500-1tr/đêm.
– Cách thị trấn khoảng 1km.

2. Gem Valley, TubOtel Sapa: cách thị trấn khoảng 1,5km
3. Viettreking homestay: cách thị trấn khoảng 850m, Hana nghe nhiều bạn feedback chỗ này view cũng đẹp lắm nè.
4. Eco palms house, H’mong Mountain Retreat: khoảng 7km
5. Phơri House: nằm ở Tả Van, cách thị trấn khoảng 11km
6. Nếu muốn rừng núi nhưng vẫn không kém phần sang chảnh thì bạn có thể tham khảo Topas Ecolodge cực đẹp và đậm chất chill: cách thị trấn khoảng 20km.

Processed with VSCO with j2 preset
stunning view từ The Haven Sapa Camp site đây, góc chụp choẹt bao đẹp bao ảo nha ❤
IMG_0784
Ở trong dorm ngắm bình mình luôn, khỏi phải bật dậy. Còn không bước xuống giường, đẩy cửa đi ra ngoài nhìn cho đã con mắt, đẹp lắm lắm luônnnn.

3. Ăn uống

Xin lỗi mọi người, Hana không có review gì đặc sắc cho phần này.
Do chuyến đi này Hana đi một mình, mà thật luôn các món như thắng cố, lẩu cá hồi, thịt lợn bản nướng… đều bán cho nhóm, chứ ăn một mình thì khá đắt và no.
Một phần vì lúc đó tâm trạng không tốt nên Hana cũng chỉ quanh quẩn trong homestay xem phim, đọc sách thư giãn và nghỉ ngơi chứ ít đi ra ngoài, nên ăn uống cũng tạm homestay luôn (nói hoa mỹ là vậy, chứ lúc đó có mà thư giãn được, chỉ toàn khóc lóc rồi chìm trong những dòng suy nghĩ muốn nổ não).
Mà Hana có đọc được ở đâu đó trên facebook, đại loại là: “Là con gái, nếu có khóc cũng phải khóc ở Sapa/Hàn Quốc/Nhật Bản…”. Trời ơi, thử khóc một mình ở Sapa đi, nó còn tệ hơn bình thường í (vì kiểu giữa khung cảnh thơ mộng thế này, xinh đẹp thế này mà bạn lại khóc một mình, kiểu sự hùng vĩ của núi non nó càng khiến bạn cảm thấy bé nhỏ và lẻ loi hơn, còn nỗi sầu nào bằng).

Hana có ăn đồ nướng ở chợ đêm Sapa, nhưng không biết là do ăn trúng chỗ không ngon hay sao mà cảm thấy có mấy món nó cứ như bị ôi thiêu á, không ngon lắm (hay là do người đang buồn nên ăn gì cũng không ngon ta :v)

Thật sự không ăn được món gì ngon để recommend mọi người huhu

Processed with VSCO with c6 preset
Dâu Sapa,, chua ngọt vừa phải, không chua như dâu Đà Lạt, lại giòn hơn dâu Hàn Quốc, siêu ngonnnn

4. Chơi

4.1 Fanxipang 

Processed with VSCO with c8 preset
Cổng vào cáp treo Fanxipang
  • Tàu hoả leo núi Mường Hoa (từ Sun plaza – Fanxipang): 50k.
  • Cáp treo lên trạm dừng Fanxipang: 700k/khứ hồi cho người lớn, trẻ em 500k/khứ hồi.
  • Tàu hoả Đỗ Quyên (từ trạm dừng Fanxipang lên đỉnh, chỗ mọi người hay chụp với cái cột cờ, cột mốc đồ á): 70k/chiều đi/người lớn và trẻ em, 80k/chiều về/người lớn và trẻ em.

Từ trạm dừng Fanxipang lên đỉnh phải leo thêm 600 bậc thang ( leo sẽ mệt hơn bình thường do không khí loãng và lạnh), nên Hana chọn đi tàu hoả chiều đi, rồi chiều về thì sẽ đi bộ ngắm cảnh luôn. Đừng quên xin map để tiện tham quan nè.

Nhưng bạn lưu ý nè, lúc Hana đi là tháng 12, mọi người bảo giá tàu hoả leo núi Mường Hoa 50k là do thời gian đó đang giảm chứ giá vé là 200k lận. Nhưng mà Hana thấy giá mới niêm yết của Sun world 2019 vẫn là 50k, có thể 200k đắt quá nên bây giờ giảm xuống còn 50k hẳn luôn. Mà lần đó Hana không đi tàu này nên cũng không biết là 50k là khứ hồi hay một chiều nữa, nhưng Hana có thấy ở quầy bán vé ở Fanxipang thì là 50k/chiều từ Fanxipang về lại Sun plaza đó.

Lần đó Hana nghĩ thôi Sapa đi đâu chả gặp núi, mà cũng không biết được thông tin là giá vé đang giảm, cứ nghĩ là bỏ 200k đi cái tàu đó chỉ để ngắm nhìn núi non thì cũng hơi phí nên thôi đi xe máy. Và rồi trải nghiệm cái cảm giác “tin chị Google” theo lời đồn, chạy theo map đi cái đường sỏi đá trời ơi đất hỡi thế này, nhiều lần mém ngã, cả đoạn đường y như đi ngựa, sợ bể bánh cái dắt bộ chắc khóc tiếng Ả rập luôn. Xong lên thấy giá vé tàu hoả 50k, rất buồn .Qua ngày sau đi đỉnh đèo Ô Quy Hồ, mới biết có thể đi đường nhựa đến chỗ cổng khu du lịch Fanxipang này, dù xa hơn một tẹo nhưng đi êm ái hơn nhiều =.= Nếu giá vé tàu hoả Mường Hoa vẫn là 50k thì Hana nghĩ mọi người nên thử đi nè, vì vừa được ngắm cảnh đẹp lại tiện nữa, đón tàu ngay trung tâm Sapa luôn.

Áo mũ khăn chàng đã sẵn sàng, lên đỉnh thôi (XD)

Processed with VSCO with j2 preset

Là mây thật á, chứ không phải sương mù nữa đâu ^^

Có 1 cái góc hà, chụp 2 3 tấm =))
Mây bồng bềnh đằng xa xa kìa, y như mấy cục bông gòn luôn
Úi nắng quá, nhắm mắt mất rồi
Processed with VSCO with c6 preset
Ô hô hô, đã lên tới đỉnh, yeahhh

Cái bông hoa này nó mọc trong đá mà có một mình nó thôi, chắc gọi là hoa độc đá nhỉ =))
IMG_0770
Không phải tuyết đâu nha quí dzị, trải thảm trắng thôi, có nhiều bạn chụp hình buổi chiều hoặc sáng góc ảo ảo, tương lớp nền là tuyết luôn á :v
Processed with VSCO with a10 preset
Trời ơi trong cái lạnh đó mà ăn được mấy cái bánh bao kim sa nóng hổi béo ngậy thế này, giữa thiên nhiên tươi đẹp nữa, ôi hạnh phúc biết bao 😀

4.2 Bản Cát Cát

50k thuê trang phục và miễn phí giữ xe – vé vào bản 70k/người lớn, 30k/trẻ em.

Hana thuê trang phục dân tộc ở tiệm mà ngay chỗ bán vé luôn á, rồi mấy bạn ở đây bảo để xe máy ở đây mấy bạn trông xe giùm cho chứ còn nếu thuê ở chỗ khác thì chắc không có free giữ xe đâu.

Processed with VSCO with c6 preset
Lúc đi bộ xuống thì rất khoẻ nhưng lúc lên thì thôi, rã rời hay cái bắp đùi, để đến chỗ khu vực thác nước là đi rất sâu vào bên trong bản, và giống như là đi từ trên cao xuống thấp vậy á. Các em bé ở bản sẽ đi theo bạn chào mời mua vòng tay các kiểu, Hana đi một mình, lúc đó không có ai xung quanh nên có nhờ các em chụp hộ một tấm ảnh, rồi sau đó mua ủng hộ em một chiếc vòng tay thổ cẩm xinh xinh. Có người bảo con nít ở đây ăn vạ lắm, cứ đeo bám rồi bắt mình mua mãi thôi. Mà thực ra không phải đâu, do các em không được dạy tiếng Kinh đàng hoàng nên câu nói có phần hơi thiếu chủ vị, giống như mình học tiếng anh bán hàng cho Tây, cũng chủ yếu là key word thôi. Với các em cũng không được dạy nhiều về phép tắc, kiểu không nghĩ làm như vậy là sai á. Đâu đó trên những gương mặt hơi lấm lem ấy vẫn là sự ngây thơ, những thiên thần nhỏ.

Processed with VSCO with c9 preset

Processed with VSCO with j2 preset

Processed with VSCO with c8 preset
Thích nhất ảnh này, vì đẹp quá ^^
Processed with VSCO with a4 preset
Cây ước nguyện, cây tơ hồng?

Processed with VSCO with c8 preset

Processed with VSCO with c6 preset
Trang phục dân tộc đây
Mọi người nhìn lên cái nhà trên đỉnh đồi đằng xa xa đó nha, đó là The Haven Sapa camp site đó

Processed with VSCO with c8 preset
Thác Tiên Sa

Processed with VSCO with a10 preset

Processed with VSCO with a10 preset

Đây là con lợn bản hihi

4.3 – Núi Hàm Rồng – 70k

Hana gửi xe ở chỗ khách sạn công đoàn – 5k hay 10k gì đó Hana quên rồi, rồi đi bộ mấy chục bậc thang lên chỗ quầy mua vé, trên đường đi sẽ thấy có nhiều shop bán các loại thảo mộc sấy khô nè, mà mình không có rành nên chỉ đứng lại xem một xíu chứ không có mua về.

Processed with VSCO with j2 preset
view chụp từ đỉnh núi Hàm Rồng xuống thị trấn Sapa xinh đẹp đây, nhìn cứ như Châu Âu nhể :d

Đường đi lên núi cũng đẹp, có đi ngang vườn hoa nữa, vui nhất là có lúc đi ngang một quán nước, nghe gia đình họ hát mấy bài dân ca miền Tây thật hay :D. Có một điều vui vui, lúc đầu thì dễ, mà lúc sau gần lên tới đỉnh thì đường đi không có bảng chỉ dẫn rõ ràng, cảm giác cứ đi vòng vòng sao á. Hana lần mò một lúc (cũng hơi hoang mang một xíu, lạc trên núi không biết đâu mà kiếm luôn) thì đến được cái chỗ cái bảng chỉ “View point”, xong luồn cuối qua mấy cái hang cũng tới được cái chòi view point nhìn xuống thị trấn Sapa xinh đẹp. Giờ kêu Hana mô tả lại đường thật sự là không nhớ luôn, lúc đi xuống cứ ngó ngó xung quanh coi có ai đi xuống không thì đi ké chứ Hana cũng không tự tin là nhớ đường về nữa, đường đi cứ như ma trận í.

Processed with VSCO with c7 preset
mây che đỉnh núi
Processed with VSCO with j2 preset
vội làm gì người khách ơi, dừng châm thưởng tí trà

4.4 Thác Bạc, Thác Tình Yêu, Cổng Trời, Đỉnh đèo Ô Quy Hồ.

Đi đường đèo một lúc sẽ gặp Thác Bạc trước nè, có thể đứng từ bên ngoài và thấy dòng thác từ trên cao luôn, nhưng mà Hana chạy ngang qua thấy có cổng rào nhưng lại không thấy chỗ nào bán vé mà vào, nên thôi, thẳng tiến Thác Tình Yêu vậy.
Trước khi đến Thác Tình Yêu sẽ đi ngang Cổng trời (cái chỗ tảng đá này mà mọi người hay check-in nè). Lại một lần nữa nỗi niềm của solo-traveller trỗi dậy, hổng có ai chụp hình giùm hết trơn đành chụp lại mỗi cảnh thôi hihi, sau này học photoshop rồi gắn thêm hình Hana vào sau vậy. Ở đỉnh đèo Ô Quy Hồ nhìn cảnh cũng đẹp lắm nếu không vướng mấy cái dây điện, mọi người cũng hay check-in ở đây nhưng xui quá, hôm Hana đi sương mù giăng lối, không biết sương hay mây nhưng cảm giác nó bay lơ lửng qua đầu mình và mỗi lần như vậy thật lạnh, phêeeeee!

Processed with VSCO with c7 preset
Ai pts giúp Hana vào cái tảng đá đó đi :3

Thác Tình Yêu thì giá vé là 75k/người, mà từ chỗ cổng đi đến được thác là quãng đường hơi bị xa, nhưng nếu bạn có dư giả thời gian thì cứ đi nha, đường đi không quá mệt trừ một vài đoạn lên dốc nhưng cũng là đường bậc thang, khá dễ đi. Có chỗ chị bán đồ, gặp chú chó con thật dễ thương.

Ngoài ra Hana còn thử đi tắm lá thuốc dao đỏ và massage luôn, nhưng mà thấy hơi sai sai vì trong cái lạnh 12 độ C mà cởi hết quần áo để massage body T.T mặc dù có bật máy sưởi nhưng vẫn lạnh teo, rồi sau đó lại vào tắm lá thuốc là nước nóng, lạnh xong gặp nóng, thay đổi nhiệt độ đột ngột không tốt cho sức khoẻ lắm nhỉ? Với lại, chỗ Hana đi là ở thị trấn Sapa nên cảm giác nó không có được original lắm, mọi người có thể xuống bản Tả Phìn nơi người Dao sinh sống để trải nghiệm thực sự hơn nha

Hành trình của Hana ở Sapa chỉ có bấy nhiêu thôi, vì như Hana nói từ đầu, lần này đi mang theo nỗi buồn, mà người buồn thì cảnh có vui bao giờ, nên phần lớn thời gian Hana ở homestay nhìn núi non rồi gặm nhắm nỗi buồn (cũng may homestay bước ra một cái là có ngay cái stunning view đập vô mặt, khỏi đi đâu xa). Ngoài ra có một số nơi mà mọi người có thể dành thời gian đi là: bãi đá cổ Sapa, thung lũng mường Hoa, bản Tả Van, bản Tả Phìn,….

Trước khi ra Hà Nội, Hana cũng suy nghĩ có nên đem theo passport không? Lỡ một lúc nào đó mood lên cao muốn vượt biên sang Trung Quốc thì sao, hoặc đùng một cái được cho đi công tác đâu đó thì sao, mà không biết sao nghĩ qua nghĩ lại một hồi vẫn quyết định cất nó ở nhà, sợ đem theo đồ đạc lỉnh kỉnh rồi lạc mất nó nữa. Thế nên lúc đi Sapa, muốn sang cửa khẩu Hà Khẩu để sang Trung Quốc chơi thử vì thấy cũng có rất nhiều bài review về chỗ này, sẵn tiện lấy thêm một cái dấu mộc cho passport trong năm 2018. Thật ra không có passport vẫn đi được, bạn sẽ phải làm sổ thông hành để xuất nhập cảnh trong ngày tại cửa khẩu với mức chi phí khoảng 300-400k (chỉ cần CMND và hai ảnh 4*6 – gì chứ ảnh trong ví Hana luôn có sẵn :v), nhưng mà cuối cùng vì (tự bịa ra) nhiều lý do, nào là không biết một chữ tiếng Trung nào, sợ bị bắt cóc, rồi tốn phí làm sổ thông hành mà lúc đó Hana cũng chưa có đổi tiền ra nhân dân tệ nữa, rồi lịch trình cũng không cho phép. Vì chiều về Hana vẫn tiếp tục đi bằng tàu lửa, mà dịch vụ nó chỉ trung chuyển lúc 5 giờ chiều từ thị trấn Sapa đến ga Lào Cai, nên đâu còn thời gian để đi qua cửa khẩu nữa. Với nhiều trở ngại như vậy, Hana đã không đặt chân qua biên giới, dù nếu mình muốn thì cỡ gì mình cũng sắp xếp được thôi, phải không nè? Tự thấy mình đi cũng ghê lắm, mà thực ra cũng chưa ghê gớm gì, vẫn còn e ngại, vẫn còn nhát gan lắm.

Processed with VSCO with c9 preset

Khóc ở Sapa có đỡ buồn hơn như thiên hạ vẫn hay nói?

Thường ở mỗi review Hana chỉ follow 4 mục: di chuyển, ăn, ở, chơi, nhưng riêng bài này sẽ tách hẳn mục kể chuyện vui trên đường đi vì nó dài quá, không bỏ trong mục chỗ ở được :3.

Chuyện là chỗ The Haven này hoạt động nghiêng về quán cafe nhiều hơn là lưu trú, và chắc hẳn ai lên Sapa cũng đặt mục tiêu phải ghé qua vì view quá đỉnh. Lúc bước vào phòng dorm Hana thấy phòng rộng rãi đẹp lắm, chăn êm nệm ấm, mà chăn nệm gối cũng đẹp nữa nhưng mà thấy có vẻ hơi bụi bặm xíu, y như kiểu lâu rồi không có. người đến ở á =.= mà lúc đó mới có mỗi Hana vào ở thôi, kệ cũng nghĩ trong bụng chắc do mình đến sớm, tí trưa đến giờ check-in rồi chắc cũng có thêm 1-2 người gì đó, tháng 12 này là mùa cao điểm mà, còn ngay dịp noel nữa chứ.

Mà thât ra là đang buồn chuyện tình cảm, vừa đến nơi thay vì tung tăng đi chơi liền như mọi khi thì lần này vừa đến nơi là ụp mặt xuống gối khóc huhu rồi. Trận khóc đầu tiên ở Sapa, phải đến trưa, đói quá mới chịu lết dậy đi kiếm gì ăn rồi đi tham quan Fanxipang luôn. Hana đi mãi đến tối về mở cửa ra bước vào vẫn không thấy ai khác ngoài chính mình. Ô-mai-gót, buổi tối ở trên này quán cafe tầm 8h là đóng cửa tắt đèn tối thui, mà quán nằm trên đỉnh đồi tối nghe tiếng gió rít cũng ớn lạnh nữa, mà có mỗi mình ở đây, trong căn phòng rộng thế này á? Are you kidding me? Tủi thân, khóc huhu chập 2.

Bình thường ở dorm mà có một mình thì sướng phải biết, nhưng lần này Hana thề luôn là lúc đó mếu máo lắm rồi. Thế là lật đật chạy đi hỏi bạn lễ tân xem có khách nào tới hôm nay nữa không, bạn bảo “Không”. Rồi, tiu nghỉu đi lên phòng, dặn lòng thôi ráng xem phim xong rồi mệt quá tự khắc ngủ thiếp đi ah, khoá kín cửa chắc cũng không đến nỗi. Nào ngờ, lên phòng mới phát hiện ra thêm, cửa bị hư không cài được khoá trong T.T. Thế là lại lật đật chạy xuống lễ tân nhờ sửa giùm, mà bạn bảo giờ chịu thôi chứ không sửa được. Trời lúc đó Hana giận lắm cơ, biết là có khách book phòng mà các bạn không kiểm tra phòng ốc các thứ trước, vì cửa bị hư vậy chắc chắn không phải là do đột ngột mới xảy ra trong hôm nay. Hana có đề nghị đổi sang phòng khác có khoá an toàn hơn nhưng mà cũng không còn phòng nào trống, mà bây giờ tối rồi cũng không thể đổi sang homestay khác được vì đa phần các homestay có dorm còn lại đều nằm ở xa trung tâm, đi đến đó trong lúc trời tối như thế này cũng nguy hiểm không kém, các chỗ ở gần trung tâm thì lại cực kì đắt đỏ hoặc hết phòng. Thế là bí quá, đành mở miệng hỏi bạn nữ lễ tân tối này có lên ngủ với Hana được không =.= May mà bạn đồng ý, bạn bảo giờ bạn lên thị trấn chơi tới khoảng 10h hơn sẽ về rồi ngủ với mình.

Qua ngày hôm sau, nói chuyện thêm với bạn lễ tân thì mới biết ở đây chủ yếu phục vụ như quán cafe chứ khách thuê phòng dorm thì cũng ít (nhưng ở đây ngoài dorm ra cũng có phòng bungalow, và phòng này thì cực kì đắt khách nha, do view đẹp quá mà, giá hình như tầm 500k hay 1tr/đêm gì đó Hana không nhớ rõ). Phòng dorm khách ít là do quán không có chạy quảng cáo nhiều phần đó nên khi Hana book phòng dorm mà lại còn đi một mình bạn lễ tân cũng bất ngờ. Cái cửa không thể sửa trong thời gian Hana ở đây, nên Hana có lên tìm chỗ khác ở thì đa phần hết chỗ hoặc có phòng riêng thì quá đắt. Hẩm hiu quá, Hana đành hỏi bạn lễ tân nữ xem tối hôm nay có ngủ cùng Hana tiếp được không thì bạn bảo ok. Thế là Hana yên tâm ở lại, và tối hôm đó bạn bỏ boom mình 

Trời ơi, lại dở khóc dở cười không biết làm sao. Vì chủ chỗ này là một ông người nước ngoài, và ổng có một người bạn cũng là người nước ngoài (nước nào thì Hana không nhớ). Nhưng từ lúc Hana vào đây ở, có những lúc Hana ở trong phòng, ổng này cứ mở cửa ra rồi giả vờ là nhầm ?? Nhầm gì mà tận 2 lần, vì phòng này có mỗi Hana ở, nên thấy phòng không khoá ngoài là biết có người ở trong rồi mà ổng vẫn cố tình mở cửa, lại còn không gõ cửa trước nữa. Có một nhân vật khả nghi như vậy hay lui lên lui xuống chỗ bạn ở, mà bạn không khoá cửa trong được thì làm sao yên tâm mà đi ngủ.

Lần thứ nhất, Hana đi xuống đánh thức bạn lễ tân nam nhờ liên hệ với bạn lễ tân nữ xem khi nào bạn ấy về vì Hana thấy gần 11h mà bạn chưa về –> thế là bạn ấy bảo hôm nay em không về .

Lần thứ hai, Hana xuống đánh thức bạn lễ tân nam dậy nhờ bạn ấy xem còn phòng nào riêng, có cửa an toàn hơn để đổi cho mình không, chịu đắt luôn, nhưng rất tiếc là không 

Lần thứ ba, sau một hồi trằn trọc suy nghĩ đắn đo con bò, Hana lại xuống đánh thức bạn lễ tân nam lên ngủ chung với mình (quý đọc giả lưu ý, phòng dorm giường tầng nên mình một giường, bạn ấy một giường nhaaa, hãy suy nghĩ trong sáng, không có cảnh 18+ nào ở đây hết nhaaa). Sợ cái ông bạn của ông chủ đầy khả nghi kia, nhưng lại phải tự đưa mình vô cái thế là mời nam lên ngủ chung. Kiểu tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa, không biết cái hoàn cảnh nào tốt hơn cái hoàn cảnh nào, tiến thoái lưỡng nan luôn, không biết là có tự đem nộp mạng cho sói không, tránh con sói kia trúng con sói này.

Lại nói về bạn nam lễ tân này, ấn tượng ban đầu là bạn đẹp trai (hí hí), thực ra bạn chuyên về bartender cho quán cafe hơn là lễ tân chung. Câu hỏi đầu tiên của bạn là: ” Ui chị con gái miền Nam ah, giọng ngọt thế?”

Đấy, Hana đã bảo từ lúc Hana ra Hà Nội đến bây giờ, chưa gặp ai mà chê bai giọng con gái miền Nam cả. Câu hỏi thứ hai là: “Chị đẹp thế này mà sao lại đi du lịch một mình?”. Đúng lúc Hana đang có chuyện buồn về tình cảm nữa, thiệt muốn rớt nước mắt khi nghe hỏi vậy ah. Xong rồi, có một lúc Hana ngồi trên quán cafe ngắm cảnh, chả làm gì cả, chỉ ngắm cảnh hững hờ thôi. Nhưng mà Hana đang buồn tình cảm gặp Hana có con mắt buồn nữa (mọi người hay bảo Hana có đôi mắt đẹp nhưng buồn vì mắt Hana long lanh ướt át quá) nên chắc bao nhiêu buồn nó lộ rõ trên mặt hết. Rồi chắc vì thấy Hana ngắm cảnh mà mặt sầu quá, nên bạn nam lễ tân nhờ bạn nữ lễ tân đến hỏi Hana uống gì. Ban đầu Hana còn nghĩ chắc do Hana ngồi ở đây lâu quá mà không gọi nước nên quán nhắc khéo (thực ra, Hana không gọi nước vì nghĩ mình là khách trọ ở quán). Thế là cũng order đại một món, rồi lúc sau bạn nữ lễ tân mang nước ra, Hana gửi tiền thì bạn từ chối, bảo là anh kia thấy chị ngồi buồn nên mời chị.

Quào thật sự mà nói, ly sô-cô-la nóng đó làm Hana ấm lòng biết bao nhiêu, không phải vì nó nóng, mà vì trong lúc cô đơn nhất, buồn bã nhất, có một người lạ không quen quan tâm mình. Có nhiều người bảo Hana, bạn nam lễ tân đó có ý thả thính Hana rồi thì Hana càng phải đề phòng hơn chứ sao lại nhờ bạn ấy lên ngủ chung. Hana cũng tặc lưỡi, ừ lúc đó tiến thoái lưỡng nan quá, không gặp con sói này thì cũng sợ con sói kia. Nhưng ở bạn nam này có cái gì đó khiến Hana thấy yên tâm và tin tưởng hơn.

Processed with VSCO with c6 preset

Là vì cái cách bạn mời cafe nó bẽn lẽn, nó lặng lẽ, nó như là một lòng tốt hơn là ví với thả thính. Bạn hoàn toàn có thể trực tiếp đến ngồi chung với Hana, giả vờ hỏi thăm bắt chuyện rồi mời cafe thay vì nhờ qua bạn nữ, và nếu bạn muốn, bạn có cơ hội thả thính Hana nhiều hơn như vậy nhưng bạn hoàn toàn giữ chừng mực. Và quan trọng hơn là Hana vẫn bình yên, ngồi đây gõ dòng này sau khi nhờ bạn lên ngủ chung nên Hana tin là ly cafe đó là của sự cảm thông, của lòng tốt, chắc vì lúc đó trông Hana buồn bã quá nên bạn thấy thương, chỉ có vậy thôi. Ah nãy giờ gọi bạn vậy chứ bạn nhỏ tuổi hơn Hana nha ^^. Hôm đi chơi noel mới biết bạn cũng đang chia tay bạn gái vì chuẩn bị đi nghĩa vụ quân sự, mình hỏi bạn: “Em còn thương, bạn kia cũng còn thương, sao không chờ đợi nhau mà phải nói lời chia tay để bạn kia bị tổn thương nhiều vậy”. Bạn buồn buồn bảo rằng, “Em không muốn thanh xuân của người con gái đó dành để chờ đợi em, bạn ấy con nít lắm, lại hay nhõng nhẽo, có một người bên cạnh sẽ tốt hơn”. “Ủa nhưng mà em không còn tình cảm gì với bạn hay sao mà chia tay lại lạnh lùng vậy, bạn kia níu kéo em vậy mà em không động lòng hả?” – “Buồn chứ chị, nhưng phải lạnh lùng thì người kia mới dứt mình ra được, chứ em cứ an ủi rồi nói chuyện nhắn tin, thì sao mà dứt được, mình lạnh lùng tốt hơn cho người ta.” Hây dà, Hana không biết nói gì thêm nữa…..

Sau cái đêm đó, Hana dặn bụng cỡ gì cũng phải kiếm chỗ khác, còn không có là về Hà Nội sớm luôn. Thế nhưng vừa gặp bạn nữ lễ tân, bạn đã xin lỗi mình rối rít bảo tối qua có chuyện gấp nên không về ngủ cùng với Hana được, bạn hứa tối nay sẽ ngủ cùng mình, chắc chắn luôn. Thế là Hana cũng mủi mủi lòng, với lại nghĩ rằng giờ có kiếm cũng toàn chỗ đắt chứ chỗ rẻ thì đã full, vậy là vẫn ở lại đêm cuối cùng, mai về HN như lịch trình. Tối hôm đó là Noel, sau một ngày lăn lộn với mấy chục km đường đèo, đi bộ mỏi nhừ ở thác tình yêu rồi lại leo lên núi Hàm Rồng, rồi lại vòng xuống bản Cát Cát, Hana chỉ muốn được nghỉ ngơi ở trong phòng thôi, nên là Hana từ chối lời mời của mấy bạn lễ tân cùng đi chơi noel. Bạn này rủ, Hana từ chối. Rồi bạn kia rủ lại, Hana cũng bảo thôi (không phải chảnh đâu, lúc đó Hana đuối như trái chuối luôn). Nhưng sau đó đi xuống định thay đồ đi ngủ, thì thấy cả nhóm đang đứng nói chuyện ríu rít, mọi người lại kéo mình đi cho bằng được, bảo là hôm nay trên phố vui lắm, chị ở nhà một mình buồn lắm đó, tụi em đi tới khuya mới về. Nhác thấy hai ông người nước ngoài đang ngồi nhậu mặt đỏ ứng, chột bụng nghĩ mình ở nhà một mình lúc nào cũng hơi nguy hiểm, thôi kệ ráng lên phố chơi noel vậy. Với lại, thật sự lúc đó cảm thấy các bạn lễ tân chỗ này cực kì thân thiện và đáng yêu luôn, các bạn nhiệt tình mời và giọng các bạn như quý mến mình lắm (không biết Hana có bị hoang tưởng không nữa haha) nhưng các bạn không đối xử với mình như một người khách xa lạ, trong giấy phút, Hana cũng thấy quý mến các bạn thật nhiều. Các bạn cả ngày quần quật với quán cafe, buổi tối mới được lên “phố” chơi (chỗ khu nhà thờ đá). Nghe lên “phố” chơi có vẻ xa xôi, giống như từ làng quê lên thành thị, dù nơi các bạn ở chỉ cách trung tâm thị trấn khoảng 1km và ở nơi đó cũng tấp nập khách du lịch ra vào mỗi ngày, nhưng theo cách gọi của các bạn, hẳn “phố” có nhiều thú vui hơn, nhiều trò chơi hơn dù với Hana (hay với một người ở SG – HN) thì chỗ này cũng không quá đặc sắc để chơi bời, cũng chỉ đi dạo chợ đêm, ngang qua nhà thờ đá, xuống quảng trường nghe người ta hát rồi đi ăn uống gì đó thôi. Kiểu như khi mình còn trẻ, mình rất dễ vui vì những điều nhỏ nhặt thôi, còn lớn lên, cuộc sống năm tháng nhào nặn, khiến cái thú đã từng khiến mình vui giờ không còn vui như trước nữa, có phải vậy không nhỉ?

Nhìn thấy các bạn nô nức chuẩn bị lên “phố”, quần áo xúng xính vui như đi hội luôn (cũng đúng, noel mà), làm Hana bất chợt cười mỉm. Đúng là tuổi xuân cuồn cuộn đây rồi, tới dịp lễ lộc được đi chơi là thích lắm, mình cũng đâu già lắm đâu, mà sao đứng trước những dịp này không còn thấy chộn rộn nao nức nhiều nữa. Các bạn mua vé đi chơi “Lễ hội mùa đông”, thật ra trong này nó có mấy cái máy phun bọt tuyết, rồi có chương trình ca múa nhạc, chỉ vậy thôi á, mà các bạn náo nức selfie rồi livestream quá chừng, còn Hana thì nhàn nhàn, không vui cũng không buồn, kiểu tâm bất biến giữa những ồn ào xung náo nức xung quanh luôn, không biết có phải vì đang buồn trong lòng nên vậy hay không, hay là do càng lớn con người ta càng khó thấy vui nhỉ? Kiểu như khi mình còn trẻ, mình rất dễ vui vì những điều nhỏ nhặt thôi, như là mỗi dịp sinh nhật có cái chai xịt tuyết là đứa nào đứa nấy bay vào giành nhau xịt lấy xịt để, rồi lại tiếc hùi hụi vì mới xịt mấy phát là hết trơn.

Chắc khi đó còn nhỏ, mỗi ngày được cho có 1k, 2k ăn vặt nên chai xịt tuyết mười mấy ngàn đồng là điều xa xỉ, còn khi lớn lên tự làm có tiền, có thể mua 5- 10 chai xịt tuyết thì bỗng dưng, niềm vui khi nhìn những bông tuyết bay bay cũng không còn quá vui nữa. Đúng là cái gì càng dễ có được rồi càng không thấy trân trọng mà. Ngày xưa hay niệm thần chú: “Lớn lên mình sẽ đi làm để có thật nhiều tiền, rồi tha hồ mua chai xịt tuyết mà xịt, không thèm năn nỉ ỉ ôi mẹ hay lẽo đẽo theo xin tụi con nhà giàu kia cho chơi ké đâu, hứ !!!”. Thế rồi lớn lên, đi làm rồi, có tiền rồi, có vui hơn lúc nhỏ không? Như Hana, lúc đứng giữa những lớp bọt tuyết bay từ các máy phun, không thấy được niềm vui nữa, trong khi những đứa bé thì cứ gọi là thích thú cực kì, xoay vòng quanh rồi đưa tay ra hứng, mắt trọn mắt dẹt nhìn những bọt tuyết bay bay.

-------


[Liên Kết Với Tác Giả Bài Viết - Cộng Đồng Tác Gỉa Chuyên Sâu AUTHORITY]

Tác giả: Nghi Nghi

Just a Wanderlust girl

Xem thêm nhiều bài viết khác của tác giả tại   hanathejourney


Follow Facebook Authority - Cộng Đồng Tác Giả Chuyên Sâu để đọc thêm các bài viết mang tính chất chuyên sâu thuộc nhiều lĩnh vực/ chủ đề khác nhau từ các tác giả là Blogger/ Author đang sinh sống và làm việc tại Việt Nam.

----------------------------

Hợp Tác Cùng YBOX.VN Truyền Thông Miễn Phí - Trả Phí Theo Yêu Cầu tại http://bit.ly/YBOX-Partnership

120 lượt xem