Đóng góp ý kiến và báo lỗi phiên bản mới tại đây

public5 năm trước

[Quan Điểm Sống] Answer Me, 2011

2019 thì hiện tại, mở máy tính thấy Facebook nhắc chuyện thì quá khứ 2011:

“Méo dạo này sao rồi, sao biến mất tiêu vậy”

“Hôm bữa có nhắn tin cho bạn Mèo mà bạn Mèo bận rộn quá, hic”

Có thời bạn bè viết thẳng lên tường những câu như thế. Khoảng thời gian đó mình gần như biến mất khỏi thế giới mạng và các mối quan hệ cũ. Các tài khoản vẫn để active, trang nhà vẫn còn đó, nhưng hầu như không có tâm trạng nào để mà lưu ý đến.

Bề nổi trên mạng là vậy, còn phần chìm chốn trần gian …

2011, đang làm cho công ty thứ ba, văn phòng có ba người.

2011, hay đi xem phim một mình, cà phê sách luôn luôn một mình.

2011, ăn ngủ cùng thuốc giảm đau các loại.

2011, sống ở số 444 đường Đông-Đông-Xe. Cùng nhà còn có Láu Lỉnh, Búp Bê, Trăng Rằm, Trăng Khuyết, Cỏ May. Cả bọn trạc tuổi nhau, học chung trường cấp ba lẫn trường đại học.

Trước khi chuyển đến mình chỉ quen Láu Lỉnh và Búp Bê. Gặp gỡ thêm Trăng Rằm, Trăng Khuyết, Cỏ May là những nhân duyên đẹp. Nếu không có những gương mặt trẻ trung ấy, có lẽ số thuốc đã uống còn nhiều hơn nữa.

Sau đó Láu Lỉnh đi Pháp, Cỏ May chuyển về thành phố khác. Được ít lâu thì Lãng Tử dọn tới. Tiếp đến mình sang Bỉ, Trăng Khuyết qua Úc. Búp Bê cuối cùng cũng rời khỏi. Lãng Tử và Trăng Rằm ở lại căn nhà, họ kết hôn với nhau và sống hạnh phúc đến răng long đầu bạc.

***

Mỗi lần lang thang trên mạng, tình cờ lướt qua những blog không còn cập nhật nữa lại có cảm giác man mác, giống như vừa lạc bước vào khu vườn xum xuê cỏ dại của một ngôi nhà vắng bóng chủ nhân. Tại sao người ấy không viết nữa? Có biến cố nào đó đã xảy ra với họ ngoài đời chăng? Cuộc sống người ta đã có những đổi thay nào so với khi còn đăng bài đều đặn?

Có những blog toàn entry buồn, những dòng chữ như thể chỉ được viết ra khi chủ nhân mất ngủ hoặc có tâm trạng không tốt. Nếu như vậy, không viết nữa có khi lại là trạng thái tốt.

Ngẫm ngợi vu vơ thế thôi chứ vẫn biết rằng chỉ dựa vào một vài lát cắt trên mạng chẳng thể suy đoán được điều gì.

***

Dạo này cảm thấy như bị bao vây bởi chủ nghĩa tối giản luôn. Mở WordPress với Youtube lên đâu đâu cũng gặp, đến công việc cũng không thoát khỏi liên quan.

Dưới đây là banner quảng cáo bộ sách mới ra của Kim Đồng:

53037350_2526476890701927_7504028956761260032_o

Hai hình ngoài cùng bên phải, trên bìa sách và background ở phía sau, là do mình vẽ.

Bình thường các tranh vẽ của mình luôn rực rỡ sắc màu, vậy mà cô biên tập mỹ thuật của nhà xuất bản lại đặt hàng vẽ về minimalism, ồ de. Vậy nên càng thêm cảm giác bị nhấn chìm trong làn sóng tối giản này đây.

Nếu có điều gì ở mình hoàn toàn tự nhiên kiểu trời sinh đã thế mà gần gũi với chủ nghĩa tối giản nhất thì chắc là gu ăn mặc. Tranh ảnh choé lọe tím hồng xanh ngọc bao nhiêu chớ tủ quần áo chỉ quanh quẩn đen xám trắng xanh dương.

Bỗng nhiên hôm nay nhận ra, trong bức tranh này, dù cho có tiết chế màu sắc tối đa vẫn hiện diện 3 màu xanh ngọc, hồng, tím. Còn cô gái thì dù cố tạo hình cho hiện đại sành điệu lên cỡ nào cũng chỉ mặc đồ trắng với xanh dương.

1-Khai quat

-------------

[Liên Kết Với Tác Giả Bài Viết - Cộng Đồng Tác Giả Chuyên Sâu AUTHORITY]

Tác giả: Miomie

Tôi vốn không được ngăn nắp lắm. Kệ sách, hộc tủ, thư mục máy tính đều không tránh khỏi tình trạng hỗn độn thảm thương. Vậy nên tôi lập trang này để có một chốn lưu giữ trật tự hơn cho những mảnh nhỏ rải rác hình - chữ của mình.

Xem thêm nhiều bài viết khác tại:  https://miomie.wordpress.com

Follow Facebook Authority - Cộng Đồng Tác Gỉa Chuyên Sâu để đọc thêm các bài viết mang tính chất chuyên sâu thuộc nhiều lĩnh vực/ chủ đề khác nhau từ các tác giả là Blogger/ Author đang sinh sống và làm việc tại Việt Nam.

----------------------------

Hợp Tác Cùng YBOX.VN Truyền Thông Miễn Phí - Trả Phí Theo Yêu Cầu tại http://bit.ly/YBOX-Partnership

49 lượt xem