Đóng góp ý kiến và báo lỗi phiên bản mới tại đây

public7 năm trước

Review Phim Legend (2015) - “Tôi Chỉ Làm Việc Cho Chính Tôi”

Legend (2015) - London của nước Anh thời hậu chiến trong những năm 1950 – 1960 xuất hiện những băng đảng ngầm tồn tại theo quy luật riêng, trong đó nổi bật nhất là anh em song sinh nhà Kray: Ronald “Ronnie” Kray (1933-1995) và Reginald “Reggie” Kray (1933-2000). Dựa vào cuốn tiểu thuyết hình sự nổi tiếng của nhà văn John Pearson viết về cặp gangster khét tiếng “The Profession of Violence: The Rise and Fall of the Kray Twins“, đạo diễn Brian Helgeland đồng thời cũng là biên kịch đã tạo ra bộ phim Legend với vai diễn kép của tài tử Tom Hardy trong vai anh em sinh đôi. Bộ phim thuộc về bối cảnh những năm nhạc Jazz lên ngôi cùng thế giới tội phạm đang xoay chuyển cả về mặt chính trị lẫn đời sống của người dân bình thường.
--------------------------------------

Anh em nhà Kray chào đời vào năm 1933 trong một gia đình nghèo trong khu ổ chuột ở khu vực ngoại ô phía Đông nước Anh, nơi đây giống như một thế giới lạ lẫm so với vẻ đẹp phô trương, xa hoa của London mà người ta thường hay nhắc đến.

Đó là Vallance, khu của những người nghiện rượu và thất nghiệp cao nhất ở nước Anh, nơi có những tựu điểm cờ bạc, nhà chứa rẻ tiền, các quán rượu nhếch nhác, nạn giết người, trộm cắp, các băng đảng xã hội đen hoạt động công khai về đêm… Lớn lên, Reg và Ron tham gia những trận đấm bốc trong hoàn cảnh vô cùng ngặt nghèo để có được miếng ăn qua ngày. Dần dần, tên tuổi của họ được nhắc đến nhiều hơn ở khu vực này dọc theo những con phố vắng vẻ tồi tàn. Sớm nổi tiếng tại Vallance, anh em nhà Kray mau chóng có tham vọng trở thành ông trùm trong giới xã hội đen ở London. Năm đó là 1956, khi họ chỉ mới 22 tuổi. Cuối năm 1956, anh em Kray đã kiểm soát được một vùng rộng lớn từ phía Đông Bethnal Green đến Mile End, Stepney, họ bắt đầu chuyển sang bảo kê cho những băng nhóm khác và các hoạt động phi pháp như đánh bài, cá cược… Những hoạt động này mang lại nguồn tiền mặt lớn cho băng nhóm Kray, và họ đã trở thành những những ông trùm nguy hiểm trong giới tội phạm mà ngay cả giới cầm quyền cũng phải kiêng dè.

Tuy thuộc thể loại hành động, nhưng Legend rất hạn chế nói lên mặt đen tối của thế giới ngầm, thay vào đó, bộ phim châm biếm một xã hội nổi tiếng là “sạch sẽ” một cách thâm thúy. Và hơn hết là nội tâm phức tạp của cặp song sinh nhà Kray trong bầu không khí nghẹt thở, bạo lực của thuốc súng và các trận thanh toán.

Mở đầu bộ phim, qua giọng kể tường thuật của Frances Shea (Emily Browning) giới thiệu lần lượt từ người em Ron sang người anh Reg. Người anh Reg điềm tĩnh và thông minh, sở hữu những tụ điểm giải trí danh tiếng và là một tay chơi sòng phẳng, dưới con mắt của Frances, Reg hào hoa, lịch thiệp và cũng đáng yêu. Còn Ron, cậu em song sinh đồng tính, thích con trai Ý, tính khí thất thường và hay có những suy nghĩ bốc đồng, nghi ngờ về những người thân cận của anh trai. Trong khi Ronnie rất thích các loại vũ khí và có một bộ sưu tập lưỡi lê, dao Ghurkha thì Reggie là người thực tế hơn, luôn bận rộn trong việc tạo mối quan hệ với cảnh sát và chính quyền địa phương. Đồng thời, Reg cũng muốn hướng đến một công việc hợp pháp và một gia đình để anh trở về.

Một lần tình cờ, Reg gặp gỡ Frances, là em gái xinh đẹp của một người bạn và nhanh chóng phải lòng cô. Frances lúc đó đang là sinh viên và đang trong độ tuổi mộng mơ, nhiều hoài bão. Hai người nhanh chóng phải lòng và dành cho nhau tình yêu sâu đậm. Nhưng mẹ của Frances phản đối điều này, vì Reg thuộc về một thế giới hoàn toàn khác biệt với con gái của bà. Nhưng nàng Frances đã nghe theo tiếng gọi của trái tim và chấp nhận lời cầu hôn của Reg. Trong đám cưới của con gái, bà đã mặc áo đen để thể hiện sự phản đối cứng rắn của mình. Nhưng mỉa mai thay, đúng như dự đoán của bà, bi kịch của cô con gái xinh đẹp Frances thực sự bắt đầu kể từ sau đám cưới với Reg.

Frances, cũng như những người phụ nữ trẻ ngây thơ khác, đều có tham vọng sẽ thay đổi người chồng. Câu thoại: “Phải trở thành người chân thành và sống ngay thẳng” liên tục được Frances nhắc lại với Reg. Cảm giác của cô khi cứ phải chờ đợi anh vào tù ra khám nhiều lần thực sự là nỗi bất an khuôn nguôi. Cứ vài tháng một lần là anh khoác áo tù nhân, điều này đã biến nỗi lo lắng của Frances thành chứng bệnh trầm cảm của cô. Sự xung đột dâng lên đến đỉnh điểm khi quan điểm của cô hoàn toàn trái ngược với sự điên rồ của Ron, đứa em bất trị của Reg. Ron muốn anh mình tiếp tục đi theo con đường trước đây. Reg trở nên khó xử khi đứng giữa hai người mà anh yêu thương nhất. Cho đến khi Frances không thể chịu đựng thêm được cảm giác phải thấp thỏm chờ đợi anh hằng đêm, phải ngủ trong tiếng la hét đập phá phía bên ngoài căn phòng, sự đe dọa ngầm từ Ron… Nhưng điều khiến cô tuyệt vọng nhất chính là lại đến từ Reg, anh quá bận bịu lo cho sự nghiệp của mình và tham vọng thâu tóm quyền lực, anh đã bỏ quên người vợ xinh đẹp của mình. Frances, cô không cần tiền của anh, mà cô cần tình yêu và sự an toàn. Bằng cách tự giải thoát chính mình với liều thuốc an thần, Frances vẫn sẽ ở lại mãi mãi trong thế giới ngọt ngào trước đây cùng tình yêu của Reg. Cuộc sống của Reg hoàn toàn thay đổi kể từ sau cái chết của Frances. Theo tư liệu từ John Pearson, cái chết của Frances đẩy Reg xuống cái hố không đáy của sự tuyệt vọng và thù hận. Anh thường xuyên tìm đến rượu và trở nên nguy hiểm hơn, dễ mất kiểm soát hành động khi gặp phải những kẻ đối đầu. Mặt khác, anh cũng chuyên tâm làm ăn, vẫn theo đuổi con đường trở thành ông trùm trong giới gangster nước Anh.

Có thể nói, Frances và Ron như một sự đối xứng tâm lý trong chính con người của Reg. Anh có khao khát được bình yên nhưng đồng thời vẫn chưa thể dũng cảm dứt bỏ quá khứ của mình.

Về phần Ron, anh giống như một con thú bị thương của thế giới ngầm. Căn bệnh tâm thần không phải là nguyên nhân chính khiến cho anh có cái nhìn cực đoan với cuộc đời, mà chính là sự yếu đuối được bao bọc bấy lâu bởi vẻ ngoài gangster của mình. Ron yêu anh trai, và tình yêu ấy ích kỷ và vô cùng cực đoan. Khi nhìn thấy Reg hạnh phúc với Frances, trong Ron nảy sinh lòng ghen tuông âm thầm vì sợ rằng Reg sẽ không còn là anh trai của mình nữa, nhưng quan trọng là anh sẽ không còn “một nửa” đồng minh. Sự yếu đuối được chính Ron thừa nhận trong trận ẩu đả với anh trai là một trường đoạn xúc động, gương mặt lo sợ, run rẩy của Tom Hardy khi hóa thân vào cậu em khiến cho người xem dễ cảm thấy Ron đáng thương hơn đáng ghét. Ron đã tìm cách khỏa lấp sự yếu đuối bằng bạo lực và vẻ bất tuân lệnh để gây sự chú ý cho anh trai của mình hơn. Và đồng thời, bao bọc xung quanh anh có những người đến vì tiền và quyền lực, Ron cảm thấy điều đó và lo sợ mọi thứ. Về thực tế, tôi thích diễn xuất của Tom Hardy với vai Ron nhiều hơn. Tom không hề lên gân ở những trường đoạn khó chịu, cay cú, điên loạn, châm biếm. Những bất ổn trong tâm lý của Ron đã kéo theo những rắc rối mà Reg phải giải quyết hậu quả.

Ron: Vì sao anh lại làm vậy?

Reg: Đó là vì tao rất muốn giết mày, nhưng tao không làm được

Ron là hiện thân của một con thú bị thương bởi những trận cào cấu của đồng loại, và anh chỉ còn biết tin vào chính mình trong xã hội đầy bất trắc. Ánh mắt của Ron qua nét diễn xuất tinh tế của Tom Hardy thể hiện rất rõ điều đó. Trường đoạn Ron châm biếm, cười nhạo và chửi thẳng vào bộ mặt đạo đức giả những vị khách sang trọng trong quán bar khi vắng Reg là một cảnh xuất sắc của phim.

Cuộc đời của hai anh em nhà Kray nhanh chóng hưng thịnh nhưng cũng nhanh chóng lụi tàn. Một ngày cuối tháng 5-1968, anh em Kray bị cảnh sát bắt giữ cùng 24 thành viên khác của băng nhóm khi liên tiếp dính đến những vụ làm ăn lớn với giới tội phạm thế giới. Ron bị kết án chung thân còn Reg nhận 32 năm tù. Họ bị tách ra, giam ở các nơi khác nhau. Cho đến năm 1995, Ronnie Kray qua đời do một cơn đau tim khi mới 61 tuổi. 5 năm sau đó, người anh song sinh Reg cũng qua đời. Người trong gia đình Kray đã chôn Reg bên cạnh Ron như mong muốn cuối cùng của anh trước khi chết: “Tôi muốn được gần một nửa của tôi.”

Legend nói về lát cắt cuộc đời của hai anh em nhà Kray, câu chuyện của họ đã đi vào lịch sử tội phạm toàn cầu, nhưng đồng thời họ cũng là những huyền thoại đáng nể bởi nghị lực mạnh mẽ biết vượt qua số phận và tạo dựng danh tiếng lẫy lừng khiến ai nấy đều khiếp sợ. Thế giới trong Legend hay miền Đông London đúng như Frances đã nói “Một thế giới không tốt, không xấu, nó chỉ đơn giản là vậy”. Luật pháp, cảnh sát địa phương hầu như chỉ là màn kịch xiếc trẻ con. Nhà tù chính là nơi duy nhất họ thể hiện uy quyền của mình bằng màn tra tấn và dọa nạt như những đứa trẻ lớn xác, nhưng khi vượt ra khỏi song sắt ấy, họ chỉ lẽo đẽo theo sau Reg như bóng ma chuyển động. Không có ranh giới giữa thiện và ác trong Legend, một phút nào đó, hình ảnh của Reg và Ron vô cùng quyến rũ như các quý ông, nhưng thoắt một cái, họ đánh người không nương tay, chửi thề không ngớt miệng.

Câu nói mà Reg dành cho viên cảnh sát trong quán bar có thể xem là câu thoại xuất sắc của phim: “Tôi và anh khác nhau, tôi làm việc cho tôi, còn anh thì làm việc cho họ” (ngụ ý: cảnh sát, chính phủ)

Legend không mang màu sắc bạo lực nhiều như ban đầu tôi hình dung. Các bản nhạc Jazz, Swing cùng giọng ca đặc trưng của Duffy khiến cho màu sắc của phim trở nên vui tươi hơn. Nhưng ẩn sau đó là từng đợt sóng ngầm sắp sửa nổi lên và người xem không hề biết cơn thịnh nộ của Ron khi nào mới tái phát. Những bản nhạc Jazz nổi tiếng của thập niên 60 như Somethin’ stupid, The look of love, Can’t take my eyes off you… đã xoa dịu đi phần nào sự khắc nghiệt của thế giới ngầm.

Phía bên trong quán, trên sân khấu người ca sĩ đang đung đưa theo điệu Jazz hòa theo tiếng vỗ tay của các vị khách. Phía dưới có vài cặp đôi đang hôn nhau. Một góc khác có hai tên say rượu đang ẩu đả. Và phía ngoài kia, những trận thanh toán băng nhóm không dứt theo dọc những con phố London. Đó là thế giới trong Legend.

Theo 35mm

 

----------------------------

Hợp Tác Cùng YBOX.VN Truyền Thông Miễn Phí - Trả Phí Theo Yêu Cầu tại http://bit.ly/YBOX-Partnership

3,716 lượt xem

lh-fulllh-x