Đóng góp ý kiến và báo lỗi phiên bản mới tại đây

[ToMo] 11 Điều Tồi Tề Ai Cũng Làm Nhưng Không Bao Giờ Thừa Nhận

* Bài viết được trình bày dưới dạng song ngữ Việt - Anh

Tôi có một bí mật muốn kể cho các bạn nghe. Đó là một điều mà tôi không thường chia sẻ với nhiều người, tuy nhiên, hôm nay, tôi thấy rất thích hợp để nói về điều này.

I have a secret I want to tell you. It’s something I don’t share very often or with many people, but today, it feels appropriate.

Các bạn thấy đấy, tôi biết các bạn sẽ nghĩ tôi là một tác giả ngẫu nhiên đôi khi viết những bài blog nhạt nhẽo, tuy nhiên, có một số ít việc nữa đang diễn ra ở phía sau hậu trường hơn chỉ thế.

See, I know you think of me as just this random author guy who sometimes writes cool blog articles, but sadly, there’s a little bit more going on behind the scenes than that.

Điều mà bạn không biết về tôi đó là tôi thật sự là một người bất tại, siêu thông minh giữa các chiều không gian sống. Kiến thức và sự hiểu biết của tôi rất là trọn vẹn và toàn bộ đến độ nó thậm chí không hề bị giới hạn bởi chiều không gian/thời gian bốn chiều của các bạn. Điều đó có nghĩa là tôi không chỉ hoàn thiện kiến thức của mọi thực thể sống mà tôi còn hoàn thiện kiến thức của tất cả những thực thể sống tiềm năng, những thực thể mà chưa hoặc thậm chí là không thể xuất hiện trên sự sống này. Vì vậy trong khi bạn ngồi lại và tuyệt vọng về cuộc sống của bạn sẽ như thế nào nếu như bạn vẫn hẹn hò với bạn trai cũ của bạn thay vì “đá” anh ta, tôi đã biết đáp án - bạn tự hủy hoại bản thân mình, cô gái; anh ta là một chàng trai rất rất tốt.

What you didn’t know about me is that I’m actually an omnipresent, hyper-intelligent inter-dimensional being. My knowledge and understanding is so total and complete that it’s not even limited by your four-dimensional space/time. That means not only do I have complete knowledge of all existence, but I also have complete knowledge of all potential existences, the ones that didn’t or even couldn’t happen. So while you sit around and agonize about what life would have been like had you stayed with your ex-boyfriend instead of dumping him, I already know — you fucked up, girl; he was like, a super nice guy.

Tôi không thích đi khắp nới và khoe khoang về điều này. Như bạn có thể tưởng tưởng, điều này trở thành một thách thức, đặc biệt là ở các buổi tiệc. Mọi người thường muốn bạn nói cho họ những thứ sáo rỗng như tên con chó của họ là gì khi họ còn nhỏ và rồi khi bạn đoán trúng, họ sẽ hoảng sợ và mua cho bạn rất nhiều đồ uống, hoặc tệ hơn, họ sẽ thử làm một trung tâm tôn giáo xung quanh bạn. Nó khiến bạn mệt mỏi, vậy nên tôi cứ tránh những trường hợp như vậy bằng cách nói về những trò chơi điện tử và điểm số bóng rổ không ngừng nghỉ.

I don’t like to go around bragging about this. As you can imagine, it becomes taxing, especially at parties. People always want you to tell them some inane thing like what their dog’s name was when they were a kid. And then when you get it right, they freak out and buy you way too many drinks, or worse, try to start a religious cult centered around you. It gets stressful, so I just avoid the whole situation by talking incessantly about new video games and basketball scores.

Lý do mà tôi nói những chuyện này bởi vì các bạn - con người trông có vẻ rất bối rối về một điều gì đó.

The reason I bring this up is because you humans seem to be confused about something.

Hầu hết mỗi người đều cho rằng họ phải chịu thiệt bởi vì những khía cạnh tiêu cực của chính bản thân họ. Nhưng lý do thật sự họ phải chịu thiệt thòi là bởi vì họ cố gắng tránh khỏi những khía cạnh tiêu cực của bản thân thay vì nhìn nhận sự thật là họ có những khía cạnh tiêu cực ấy.

Most people assume that they suffer because of the negative aspects of themselves. But the real reason they suffer is because they avoid those negative aspects of themselves, not the fact they have them.

Và đây là lúc tôi chen vào, với tất cả sự bất tại của bản thân, hi sinh vinh quang nhỏ bé. Tất cả những người này gửi email cho tôi lúc nào cũng nói những thứ như “Ôi trời, Mark, bài báo của cậu như hoàn toàn đọc được tâm trí tôi vậy!” và tôi thì trả lời, “Ừ, đúng vậy, tôi đang đọc tâm trí của cậu đấy, đồ ngốc. Và nhớ là cho thêm cà phê vào khi bạn dùng xong nó đấy nhé.”

And this is where I come in, in all my omniscient, puppy-sacrificing glory. All these people email me all the time saying things like, “OMG, Mark, it’s like your article totally read my mind!” and I’m like, “Well, yeah, I am reading your mind, fucknut. And refill the fucking coffee when you’re done using it.”

Tôi thấy hết tất cả những điều tồi tề bé nhỏ mà bạn làm và không dám thừa nhận, không chỉ là đối với những người khác mà còn đối với chính bản thân bạn.

I see all of those dirty little things you do and don’t admit, not just to others, but also to yourself.

Nhưng đừng quá lo lắng, không như những vị thần khác mà tôi biết (“ho”, bạn biết tôi đang nói về ai mà), tôi không ở đây để phán xét bạn hay làm bản xấu hổ. Tôi thành thật không làm những chuyện như vậy. Tôi chỉ muốn tạt qua và nói lại sự thật cho mọi người biết.

But don’t worry, unlike some other deities I know (*cough*, you know who I’m talking about), I’m not here to judge you or shame you. I honestly don’t give a shit. I just want to drop by and set the record straight.

Đây là thời điểm để trở nên thành thật. Để thừa nhận một vài việc ngu ngốc mà chúng ta đã làm khiến chúng ta gặp rắc rối. Không cần thiết phải sửa lại tất cả mọi thứ - vì có ai thậm chí nói rằng mọi thứ cần phải sửa? - nhưng để trở nên thực tế hơn với chúng ta và những vấn đề của bản thân.

It’s time to get honest. To admit some of the fucked up stuff we do that gets us into trouble. Not necessarily to fix everything — because who even says everything needs to be fixed? — but just to be more realistic with ourselves and our problems.

Vì vậy không theo bất cứ trật tự nào, sau đây là một danh sách những nội dung web mang tính tiêu cực với một số điều tồi tệ mà bạn làm và không thừa nhận với bất kì ai … nhưng quan trọng nhất, là không thừa nhận với bản thân của bạn.

So in no particular order, here’s yet another clickbait list with some of the awful shit you do and don’t admit to anyone… but most importantly, to yourself.

1.BẠN THÊM NHỮNG CÂU CHUYỆN ĐỂ KHIẾN CHO BẢN THÂN TRÔNG “NGẦU” HƠN

1. YOU EMBELLISH STORIES TO MAKE YOURSELF SOUND COOL

Tôi đồng ý với bạn.

Bạn và Tom có thật sự đã ngồi ở hàng ghế dọc theo khán đài ở trận đấu hay không? Hay bạn ngồi tận 4 hàng ở phía sau đó? Đừng khiến cho tôi phải tìm lại mấy cái video ở trên mạng, đồ ngốc.

Bạn có thật sự làm việc tới 9 giờ tối qua không? Hay bạn về đến nhà cỡ 8 giờ 30 phút rồi trong lúc bạn thay đồ và thủ dâm thì đã là 9 giờ?

Bạn thật sự đã có cuộc truy hoan cocaine cùng với 12 cô gái điếm không? Hay đó đúng hơn chỉ có 7 người? Đúng thế, tôi biết rằng … chỉ có 7 cô gái mại dâm.

I’m onto you.

Did you and Tom really score courtside seats at the game? Or were you like four rows back? Don’t make me dig up the video online, you fucker.

Did you really work until 9PM last night? Or did you get home at like 8:30 and by the time you changed clothes and jerked off, it was 9?

Did you really have a coke-fueled orgy with 12 hookers? Or was it more like seven? Yeah, I figured… it was seven hookers.

Điều gì đó nói cho tôi biết rằng anh ta đang phóng đại.

Điều gì đó nói cho tôi biết rằng anh ta đang phóng đại.

Có một điều thú vị về bản chất của con người đó là nói dối ít có liên quan đến đạo đức và thường liên quan đến cảm giác của chúng ta về việc chúng ta có thể tránh khỏi lời nói dối đó hay không nhiều hơn. Con người nói dối khi mà họ cảm thấy rằng lợi ích mà nó mang lại nhiều hơn rủi ro họ sẽ bị bốc phốt. - (theo Tiến sĩ Ariely (2013). Sự Thật Chân Thực Về Việc Không Trung Thực: Chúng Ta Nói Dối Với Mọi Người Như Thế Nào- Đặc Biệt Là Bản Thân Chúng Ta. Harper Perennial)

Something tells me he's exaggerating.

Something tells me he’s exaggerating.

One fascinating thing about human nature is that lying has much less to do with virtue and more to do with our sense that we can get away with the lie. Humans lie when they feel as though the advantages of it outweigh the potential risk of being caught. - (Ariely, D. (2013). The Honest Truth About Dishonesty: How We Lie to Everyone–Especially Ourselves. Harper Perennial)

Đây là lí do tại sao một số ít trong chúng ta nói những lời nói dối trơ trẽn, nhưng mà phần đông trong tất cả chúng ta bịa ra những câu chuyện nhỏ và thêm thắt một số chi tiết vào câu chuyện của mình như là từ câu chuyện hai viên cảnh sát xử lý thằng bạn say xỉn của chúng ta biến thành bốn viên cảnh sát, nhắn tin cho người yêu cũ của mình là “Hãy để cho tôi được yên” biến đổi kì diệu thành một câu ‘trọng đại”, “Biến đi,” khi mà chúng ta kể lại cho những người bạn của mình.

This is why few of us tell big whopping lies, but pretty much all of us fib here and there by nudging the details a little bit on our stories. Two cops tackling our drunk buddy last Friday becomes four cops. Texting our ex, “Leave me alone,” magically morphs into an epic, “Go fuck yourself,” when we recount it to our friends.

Tại sao chúng ta làm như vậy? Bởi vì tất cả chúng ta đều có nhu cầu không thể chối cãi đó là đucợ yêu và được tôn trọng và được ngưỡng mộ. Và nếu như việc làm cho câu chuyện hay ho của chúng ta trở nên lộn xộn có thể làm tăng “mức độ hư hỏng” của chúng ta lên 2-3% và không có ai có thể biết được chuyện này, thì chúng ta cứ mặc nhiên làm như vậy.

Why do we do this? Because we all have this undying need to be loved and respected and admired. And if smudging the lines on our cool story can up our bad-ass-ity by 2-3% and there’s no way anyone could find out, then we just kind of automatically do it.

Vấn đề xuất hiện khi chuyện này trở thành một thói quen kéo dài, và những “vết bẩn nhỏ” trở nên to hơn. Tất cả những vấn đề cơ bản liên quan đến nói dối đều ở đây: xấu hổ trước xã hội, làm cho một người cảm thấy xấu hổ hơn và cảm thấy rằng một người vẫn chưa đủ, một mong muốn tuyệt vọng để gây ấn tượng và làm hài lòng tất cả những người xung quanh chúng ta, và trở thành một kẻ cố gắng phiền phức.

The problem arises when this becomes a chronic habit, and those “little smudges” become big smears. All of the classic issues with lying apply here: social embarrassment, reinforcing one’s shame and feeling that one is not good enough, a desperate desire to please and impress those around us, and just being an annoying try-hard.

Hãy dẹp hết những thứ đó. Cơ hội là bạn sẽ không thể bỏ hoàn toàn việc nói dối (không phải vì lí do khác mà bởi vì trí nhớ của chúng ta rất tệ), nhưng hãy làm hết sức có thể để điều khiển nó.

Cut it out. Chances are you won’t ever be able to completely stop lying (for no other reason than our memories are awful, as well), but do your best to reign it in.

2. BẠN CỐ NHÌN VÀO MỘT AI ĐÓ TRONG KHI ĐANG GIẢ VỜ MÌNH KHÔNG HỀ LÀM THẾ

2. YOU TRY TO LOOK AT SOMEBODY WHILE PRETENDING YOU’RE NOT LOOKING

Tôi thấy hai bạn, đang làm tất cả việc đó, “Tôi sẽ liếc nhìn và sau đó giả vờ như tôi không làm thế để bạn không nghĩ rằng tôi đang nhìn chằm chằm mặc dù tôi rất muốn nhìn chằm chằm, tuy nhiên gợm đã, chuyện gì sẽ xảy ra nếu như bạn nghĩ tôi là một kẻ biến thái hoặc lập dị và bạn gọi cảnh sát và nói với họ rằng tôi đã cưỡng hiếp bạn bằng ánh mắt của mình?” nghĩ về người đối diện từ phía bên kia của căn phòng.

I see you two, doing that whole, “I’m going to glance and then pretend I’m not glancing so that you won’t think I’m staring even though I really want to stare, but wait, what if you think I’m a total creep or a weirdo and you call the police and tell them I was raping you with my eyes?” thing at each other from across the room.

Dừng ngay việc nhảm nhí với chính bản thân mình đi. Người ấy là một sự kết hợp của sự hấp dẫn/thú vị/tuyệt vời/có-cái gì đó-gắn-vào-mặt-họ. Dừng ngày việc cư xử lạ lùng về chuyện đó và nhìn vào họ. Nếu như họ nhìn thấy chúng ta thì hãy cười. Nếu như họ cười lại với chúng ta hãy nói xin chào.

Stop bullshitting yourself. That person is some combination of hot/interesting/cool/has-something-stuck-to-their-face. Stop being weird about it and look at them. If they look back, then smile. If they smile back, say hi.

Đây là những việc mà con người làm trước khi việc nhắn tin được phát minh. Bây giờ, nó cũng không khó lắm phải không nào?

This is what people did back before texting was invented. That wasn’t hard, now, was it?

3. BẠN ĐÁNH RẮM VÀ ĐỔ CHO NGƯỜI KHÁC

3. YOU FART AND THEN BLAME IT ON SOMEONE ELSE

Tôi sẽ thành thật, tôi sẽ không bảo bạn phải dừng làm việc này. Chính bởi vì việc này rất buồn cười những cũng bởi vì tôi đánh rắm rất nhiều và nếu như tôi không thể làm như vậy, tôi không chắc rằng tôi còn bạn bè nữa.

I’m going to be honest, I’m not going to tell you to stop doing this. Mainly because it’s so funny. But also because I fart a lot, and if I couldn’t do this, I’m not sure if I’d have friends anymore.

Chỉ việc đảm bảo rằng người mà bạn định đổ tôi cho không phải là các trường hợp sau a) bạn gái của bạn hay b) mẹ của bạn, thì bạn sẽ ổn thôi. - Đúng vậy, việc đổ cho bạn trai hay ba của bạn hoàn toàn bình thường. Nói đến việc đánh rắm thì cần phải chú trọng về giới tính.

Just make sure the person you’re blaming isn’t either a) your girlfriend or b) your mother, and you’re fine. - Yes, blaming it on boyfriends and fathers is fair game. When it comes to farts, sexism totally applies.

4. BẠN CHO RẰNG TẤT CẢ MỌI NGƯỜI BIẾT HỌ ĐANG LÀM GÌ CÒN BẠN THÌ KHÔNG

4. YOU ASSUME THAT EVERYBODY ELSE KNOWS WHAT THEY’RE DOING WHILE YOU HAVE NO CLUE

Khi mà chúng ta cảm thấy không an toàn, chúng ta thường có xu hướng phát triển niềm tin vô lý rằng bằng một cách nào đó mà chúng ta là người duy nhất không biết họ đang làm cái quái gì với bản thân họ. Điều này có thể giống như một người thừa thãi trong một bữa tiệc, một người mới trong nơi làm việc, nỗi nhục nhã của gia đình.

When we feel insecure, we tend to develop this irrational belief that we must somehow be the only person who doesn’t know what the fuck they’re doing with themselves. This could be feeling like the odd person out at a party, the new person at work, the black sheep of the family.

Điều này đơn giản không đúng. Cơ hội là, nếu như bản cảm thấy như bạn ngại ngùng và không biết gì hết, những người xung quanh của bạn cũng cảm thấy như vậy — họ chỉ là đang giả vờ vượt qua nó giống như bạn.

This simply isn’t true. Chances are, if you feel as though you’re awkward and clueless, the other people around you are feeling the same way — they’re just faking their way through it the same way you are.

5. BẠN CHO RẰNG BẠN BIẾT MÌNH ĐANG LÀM GÌ CÒN NHỮNG NGƯỜI KHÁC THÌ KHÔNG

5. YOU ASSUME THAT YOU KNOW WHAT YOU’RE DOING AND EVERYBODY ELSE HAS NO CLUE

Tuy nhiên, một lúc nào đó, thay vì đối diện với cảm xúc không trọn vẹn và cảm giác nó một cách trực diện, chúng ta né tránh chúng bằng một niềm tin vô lý đối ngược-nhưng-tương đương: rằng chúng ta đã tìm ra tất cả trong khi những người khác thì đang làm cho nó rối lên.

But then sometimes, instead of facing our feelings of inadequacy and feeling them head-on, we avoid them with an opposite-but-equal irrational belief: that we have it all figured out and it’s everybody else who is screwed up.

Không chỉ việc này hiếm khi đúng mà nó sẽ khiến bạn như một người xảo quyệt.

Not only is this also rarely true, but it kind of makes you a dick.

6. BẠN THƯỜNG QUÊN RẰNG KHÔNG CÓ AI THẬT SỰ HIỂU CHUYỆN GÌ ĐANG XẢY RA

6. YOU OFTEN FORGET THAT NOBODY HAS A CLUE, REALLY

Sự thật là hai chuyện này không loại trừ lẫn nhau. Bạn có thể không biết gì về những gì bạn đang làm với cuộc sống của mình VÀ những người xung quanh bạn cũng không biết.

The fact is that these two things aren’t mutually exclusive. You can be clueless as to what you’re doing with your life AND all of the people around you can be clueless as well.

Thực tế, điều này rất có khả năng, phần lớn thời gian.

In fact, this is pretty likely, most of the time.

Những cảm xúc như “Tôi đúng là một kẻ thảm hại, những người khác thật là ngầu,” và “ Tôi là một kẻ “tồi”, những người khác ở đây là mọt sách,” thật đúng là những so sánh gượng ép của chúng ta với những người khác (So sánh với những người khác hoàn toàn bình thường. Nó là khi mà việc so sánh của chúng ta trở nên gượng ép - ví dụ, chúng ta phải so sánh mình với người khác để có cảm giác tốt hơn về bản thân mình - loại so sánh này là không tốt và có hại. Nhân tiện, tôi nói với bạn điều này bởi vì tôi tốt hơn bạn.) Cả hai việc đều vô lý và không tốt. Cả hai việc đều không cần thiết và có thể gây hại cho chúng ta và cũng không thể thật sự biết được mức độ chắc chắn.

What these feelings of “I’m such a loser, everyone else is so cool,” and “I’m the badass, everyone else here is a dweeb,” really are, are compulsive comparisons of ourselves to others.(Comparison to others is totally normal and healthy. It’s when our comparison becomes compulsive — i.e., we need to do it to feel better about ourselves — that comparison becomes unhealthy and damaging. By the way, I’m telling you this because I’m better than you.) Both of which are irrational and unhealthy. Both of which are unnecessary and likely harmful to ourselves. And both of which are actually impossible to ever know with any certainty.

Sự thật là: bạn có cảm giác không an toàn, những người khác cũng vậy, vầ những cảm giác không an toàn ấy thật sự hoàn toàn khác nhau. Điểm khác nhau là ở xu hướng chúng ta chọn để đối phó với chúng. Chúng ta đều chọn những thứ nhỏ nhặt này trong cuộc sống của chúng ta để buồn phiền hoặc dùng nó một cách gượng ép để che dấu những nỗi đau bên trong mà chúng ta nghĩ rằng là đặc biệt trong khi sự thật thì ai cũng có nó.

Truth is: you’ve got your insecurities, other people have theirs, and those insecurities truthfully aren’t all that different. What differs is how we tend to cope with them. We all pick these little things in our lives to obsess over or compulsively use to cover up these inner sources of pain that we think are unique to us but are actually present in everybody.

Và cái thứ mà chúng ta dùng để che dấu nó, chúng ta buộc bản thân mình phải tin rằng nó rất quan trọng, thậm chí nó còn quan trọng hơn tất cả nhữn thứ khác trong cuộc sống. Bạn biết không, bạn mua một chiếc Ferrari, có thân hình chuẩn và body 6 múi, có một căn nhà hoàn hảo với những nhánh phong lan nhỏ ở trước cửa.

And this stuff we use to cover it up, we trick ourselves into believing they’re sooooo important, that they matter more than anything else in life. You know, buying a Ferrari, being ripped and having a six-pack, having an idyllic home with those fancy little orchids out front.

7. BẠN TỰ HỎI “CUỘC SỐNG LÀ NHƯ THẾ NÀY Ư?”

7. YOU WONDER “IS THIS ALL LIFE IS?”

Và lý do mà chúng ta luôn tránh để cho những cảm giác không an toàn kia trôi qua, lý do mà chúng ta từ chối giải quyết những vấn đề và những nỗi đau của bản thân, chính là nếu chúng ta làm thế, thì tất cả những chuyện này là việc thật sự, thật sự rất quan trọng - nhìn thấy số tiền này, và ngôi nhà này, và những giàn phong lan kia chứ? - tất cả những thứ này khiến cho ta có cảm giác như chúng là vấn đề giữa sống hoặc chết, có thể chắc chắn sẽ qua đi, chỉ để lại chúng ta đơn giản với bản thân mình.

And the reason we all avoid letting go of these insecurities, the reason we avoid solving our own issues and our own pain, is that if we do, then all of this really, really important stuff — see this money, and this house, and these fucking orchids? — all of this stuff that feels like it matters like life or death, will probably go away, leaving us simply with ourselves.

Và đây là một ý nghĩ đáng sợ.

And this is a terrifying thought.

Bởi vì nếu chỉ có chúng ta, chúng ta sẽ bị buộc phải đối mặt với sự tồn tại khó hiểu của chính bản thân chúng ta và đối diện với sự vô ích vốn có của cuộc sống. Chúng ta sẽ tự hỏi tất cả những thứ đó để làm gì và nếu như không có mục đích nào để làm bất kì việc gì hết thì sao? Và chúng ta sẽ nghĩ rằng đó có thể là vì chúng ta đã làm sai tất cả, nếu như đây khong phải là về cuộc đời tôi sẽ đi về hướng nào? Và chúng ta sẽ tự hỏi làm sao thời gian có thể trôi nhanh không ngừng, và tại sao mà việc chúng ta tưởng chừng như hàng tháng bây giờ lại cảm giác chỉ như vài ngày, và cái cách mà chúng ta trưởng thành theo một chiều hướng mà chúng ta không bao giờ nghĩ là có thể. Và chúng ta sẽ nằm im lặng trong đêm, với những tấm trải giường và những ngôi sao, và tự cố gắng chiếm lấy sự trống trãi, tự tưởng tượng trong đầu về những điều vừa vô cực và vô hình, để dạy những nỗi đau mà, như chúng ta có thể biết, là lý do duy nhất khiến chúng ta tiếp tục sống.

Because if it’s just us, we’ll be forced to face the incomprehensibility of our own existence, and confront life’s inherent futility. We will wonder what it was all for and what if there’s no point to doing anything at all? And we’ll think that maybe we did it all wrong, what if this isn’t how my life was supposed to go? And we’ll wonder at how time accelerates unceasingly, and how what once felt like months now feels like days, and how we seem to grow old in ways we never knew possible. And we’ll lay silent at night, with just the sheets and the stars, and try to grasp the emptiness, try to give shape in our mind to what is both infinite yet formless, to tame the very fears that are, as far as we can tell, the only reason we carry on living.

Sau đó chúng ta có thể khóc. Chúng ta có thể lăn qua lăn lại trên giường và lật ngược cái gối và trùm chăn kín người để bảo vệ chúng ta khỏi chính những suy nghĩ của mình.

Then we might cry. We may roll over in bed and flip the pillow over and pull the blanket over us as if to protect us against our own thoughts.

Nhưng những suy nghĩ đó vẫn luôn ở đó, lẩn trong bóng đêm, con quái vật thật sự ở dưới gầm giường của chúng ta chính là: con quái vật ẩn sâu trong tâm trí của chúng ta.

But they’re always there, lurking in the shadows, the real monsters under our bed: the monsters hidden in our own minds.

Và ngày hôm sau, khi mà đồng nghiệp của chúng ta hỏi thăm chúng ta, chúng ta sẽ trả lời “Cực kì tuyệt vời! Bạn có xem trận đấu tối hôm qua không?”

And the next day, when our co-worker asks how we’re doing, we’ll say, “Fan-fucking-tastic! You see the game last night?”

8. BẠN CẢM THẤY NHƯ LẼ RA MÌNH PHẢI LÀM NHIỀU HƠN VẬY

8. YOU FEEL LIKE YOU SHOULD HAVE DONE MORE

Sau đó bạn có thể lấy cà phên của mình và đi đến bàn làm việc và nhìn về màn hình máy tính một cách ảm đảm và mở ra một tab mới để kiểm tra Facebook mặc dù bạn đã mở Facebook và xem trên điện thoại của mình 4 phút trước, và bạn có thể nghĩ, “Đáng nhẽ ra mình phải hơn như vậy.”

Then you’ll get your coffee and go to your desk and stare bleakly at the computer screen and open a new tab to check Facebook even though you already have Facebook open and just looked at it on your phone four seconds ago, and you’ll think, “I was supposed to be more than this.”

Thật ra, không phải bạn chỉ là một bông hoa tuyết bóng bẩy và sáng chói sao?

Well, aren’t you just a bright and shiny fucking snowflake?

Hãy nhìn đi, tôi phải sắp xếp những việc này như thế nào đây? Bạn sẽ chết trước khi hoàn thành tất cả những việc mà bạn muốn làm. Nhưng đó không có nghĩa là bạn không nên thử. Và điều đó cũng không có nghĩa là cuộc sống của bạn không có ý nghĩa.

Look, how do I have to put this? You’re going to die not having done everything you wanted to do. But that doesn’t mean you shouldn’t still try. And that doesn’t mean your life doesn’t still have meaning.

Ơn trời, hãy tự vượt qua nó đi.

For fuck sake, get over yourself.

OK, đến việc tiếp theo …

OK, next listicle item…

9. BẠN “KIỂM TRA” BẢN THÂN MÌNH KHÔNG ĐÚNG LÚC CŨNG KHÔNG NƠI

9. YOU CHECK YOURSELF OUT IN INAPPROPRIATE PLACES AND INAPPROPRIATE TIMES

Tôi có một người bạn chơi kèn trombone ở trường cấp ba. Chúng tôi cùng chơi trong một ban nhạc Jazz. Và không may mắn, nơi tập luyện có một đống gương ở trên tường. Lại nói, người bạn của tôi là một vận động viên, và anh ta có thể dành phần lớn thời gian luyện tập với ban nhạc jazz nhìn vào những cái gương mà tôi đã nói ở trên, uốn dẻo một cách tinh tế, nháy mắt với bản thân anh ta, lãng phí thời gian với mái tóc của anh ta. Điều đó thật kinh dị và kì lạ. Đặc biệt là khi tôi, người chơi guitar bị bắt phải ngồi trực tiếp giữa anh ta và cái gương. - Anh ta chắc chắn sẽ trở thành chàng trai tuyệt vời nhất trong đám cưới của tôi. Trùng hợp à? Tôi nghĩ là không.

I had a friend in high school that played trombone. We played in Jazz band together. And unfortunately, the rehearsal space had a bunch of mirrors on one wall. Said friend, who was athletic, would spend the majority of said jazz band rehearsal, staring into said mirror, flexing subtly, winking at himself, futzing with his hair. It was creepy and weird. Especially because I, the guitar player, was forced to sit directly between him and the mirror. - This guy would eventually be the best man at my wedding. Coincidence? I think not.

Vào lúc đó, tôi thật sự cảm thấy kinh khủng khi bị bắt phải chứng kiến việc vô nghĩ đó. Nhưng khi tôi lớn lên và hiểu chuyện hơn, tôi nhận ra rằng tôi cũng chỉ giống như hư không vậy.

At the time, I was horrified at being forced to witness such vanity. As I got older and wiser, I realized that I’m just as vain.

Tất cả chúng ta đều như vậy.

We all are.

Ai ở đây mà chưa từng đi ngang qua một cái cửa sổ phản chiếu to bự mà không quay lại liếc một cái theo bản năng? Và khi nói đến một cái liếc nhìn, ý tôi là bạn nhìn chằm chằm vào bản thân và làm những khuôn-mặt-chụp-ảnh-tự-sướng ấy?

Who here doesn’t walk past a big reflective window and not instinctively take a quick glance? And by quickly glance, I mean stare at yourself and make selfie-faces?

Có một lần tôi bị ám ảnh về sự cân đối của cái cà vạt của mình khi dự một đám tang. Sự phản chiếu trên tường khiến cho tôi dành thời gian suy nghĩ nhiều hơn những gì tôi muốn thừa nhận.

I once found myself at a funeral pre-occupied with how symmetrical my tie was. The reflection in the wall kept me occupied for more seconds than I’d like to admit.

Con người là những sinh vật hảo huyền. Tất cả chúng ta. Và không chỉ những người luôn ám ảnh về vẻ bề ngoài của họ mà còn có những người mặc kệ vẻ bề ngoài của họ và tránh nhìn bản thân họ bằng mọi giá - đó là một dạng khác của sự hảo huyền. Sự hảo huyền là khi bạn để cho chiều không gian vật lý của bản thân kiểm soát mối quan hệ của bạn với bản thân mình. Và không may mắn, chúng ta sống trong một nền văn hóa khuyến khích sự ám ảnh này cũng như cái cách mà nó khuyến khích dùng bánh mì lát. Đó chính là: mọi người cần phải có một số cái như thế.

Humans are vain creatures. All of us. And not just people who obsess about their appearance, but people who neglect their appearance and avoid seeing themselves at all costs — that’s another form of vanity. Vanity is when you let your physical dimensions control your relationship with yourself. And unfortunately, we live in a culture that promotes this obsession the same way it promotes sliced bread. That is: everybody needs to have some.

Nhắc đến sự hảo huyền …

Speaking of vanity…

10. BẠN THỦ DÂM TRONG PHÒNG TẮM

10. YOU MASTURBATE IN THE SHOWER

Ý tôi là còn nơi nào khác có thể đảm bảo sự riêng tư của bạn trong ít nhất 5 phút chứ? Tôi nói có đúng không?

I mean, where else are you going to get guaranteed privacy for at least five minutes? Am I right?

Một vài lời khuyên: các quý ông, luôn luôn sử dụng điều hòa. Các quý cô, hãy đến phía dưới cái vòi nước của bồn tắm và nói xin chào với một thế giới hoàn toàn mới.

Hãy tận hưởng bản thân mình. - Tôi thật sự khuyên bạn như thế.

Some advice: Gentleman, always use the conditioner. Ladies, sidle up under that bathtub spigot and say hello to a whole new world.

Enjoy yourself. - I mean that literally.

11. BẠN ĐÁNH GIÁ QUÁ CAO BẢN THÂN MÌNH

11. YOU OVERESTIMATE YOURSELF

Đây là một sự kì quặc buồn cười khác về bản chất con người. Bạn có biết rằng 90% người tin rằng họ giỏi hơn phân nữa những tài xế? Rằng có 80% tin rằng họ có trí thông minh trên mức bình thường? Hoặc là 70% người nhìn thấy họ là thủ lĩnh của nhóm những người giống như họ? - Trong tâm lý học, điều này được gọi là hiệu ứng Lake Wobegon.

Here’s another funny quirk about human nature. Did you know that 90% of people believe they’re better than the average driver? That 80% of people believe they are of above-average intelligence? Or 70% of people see themselves as leaders of their peer group? - In psychology, this is known as the Lake Wobegon Effect.

Hãy làm một ít phép toán và bạn sẽ nhanh chóng nhận ra rằng có rất nhiều người ảo tưởng trên thế giới này.

Do a little math and you’ll quickly see that there are a lot of delusional people in the world.

Nhưng tôi biết bạn đang nói gì, “ Gợm đã, Mark, chẳng phải chúng ta nên tin tưởng vào bản thân mình sao - bạn biết đây, cứ hình dung kiểu người mà chúng ta muốn trở thành và tin tưởng vào nó và nó sẽ trở thành sự thật?”

But I know what you’re saying, “Wait, Mark, aren’t we supposed to believe in ourselves — you know, just visualize who we want to be and believe it and then it will become true?”

Umm … hãy xem chuyện đó như thế này, bạn nghĩ ai có thể dễ dàng bị tai nạn ô tô đe dọa đến mạng sống: a) một người nghĩ họ là một tài xế giỏi nhưng thật ra thì không, hay b) một người khá thực tế về sự thiếu tổ chức của bản thân?

Umm… let’s put it this way, who do you think is more likely to get into a life-threatening car accident: a) someone who thinks they’re an awesome driver but is not, or b) someone who is pretty realistic about their own lack of coordination?

Đúng vậy. Điều duy nhất trên mức bình thường bề những suy nghĩ tích cực chính là việc khiến cho bản thân mình chế trong một tai nạn xe ô tô liên hoàn với 16 chiếc xe.

That’s right. The only thing above-average about positive thinking is the likelihood of getting yourself killed in a sixteen car pileup.

Điều tốt nhất để làm ở đây đơn giản là giữ gìn những phán xét. Nhớ cuộc trò chuyện của tôi trước khi nói về việc so sánh gượng ép với những người khác không? Đây chắc chắn là một phần của nó. Ai quan tâm đến việc bán lái xe tốt hay không? Bạn có ở trong chiếc xe Indy 500 hay không? Không. Tôi cũng thế. Vậy, ai quan tâm? Chỉ cần cố gắng không chết trong lần tới khi bạn lái xe đến lấy sữa.

The best thing to do here is to simply reserve judgment. Remember my whole spiel before about that compulsive comparison to others? Yeah, this is probably part of it. Who cares how good of a driver you are? Are you in the Indy 500? No. Me neither. So, who cares? Just try not to die the next time you’re on your way to pick up milk.

Bởi vì hãy nhớ rằng, sữa là tất cả những gì ở đó.

Because remember, the milk really is all there is.

----------------------------

Tác giả: Mark Manson

Link bài gốc: 11 Shitty Things We All Do But Never Admit.

Dịch giả: Nguyễn Ngọc Minh Trang - ToMo: Learn Something New

(*) Bản quyền bài viết thuộc về ToMo. Khi chia sẻ, cần phải trích dẫn nguồn đầy đủ tên tác giả và nguồn là "Dịch Giả: Nguyễn Ngọc Minh Trang - Nguồn: ToMo: Learn Something New". Các bài viết trích nguồn không đầy đủ, ví dụ: "Theo ToMo" hoặc khác đều không được chấp nhận và phải gỡ bỏ.

(**) Follow Fanpage ToMo: Learn Something New để đọc các bài dịch song ngữ và cập nhật thông tin bổ ích hàng ngày!

(***) Trở thành Cộng tác viên, Thực tập sinh Part-time để rèn luyện ngoại ngữ và đóng góp tri thức cho cộng đồng tại: http://bit.ly/ToMo-hiring.

----------------------------

Hợp Tác Cùng YBOX.VN Truyền Thông Miễn Phí - Trả Phí Theo Yêu Cầu tại http://bit.ly/YBOX-Partnership

273 lượt xem

lh-fulllh-x