Đóng góp ý kiến và báo lỗi phiên bản mới tại đây

[ToMo] Du Lịch Đã “Dạy” Tôi Điều Gì - Về Thế Giới & Bản Thân?

Tôi không ở đây để trích dẫn lời của Robert Frost (mặc dù tôi đến những nơi ít ai lui tới) và đề xuất bạn buông bỏ xuôi mọi chuyện và lên đường đi du lịch. Tại đây, chúng tôi muốn muốn hiểu tại sao rất nhiều người chu du vòng quanh thế giới để tìm kiếm điều gì đó lớn lao hơn bản thân họ.

Tại sao rất nhiều người thay đổi cả nghề nghiệp và lối sống để được du dịch? Thậm chí, chuyến đi đôi khi còn diễn ra vô thời hạn?

Có phải họ du lịch để khám phá những nơi mới mẻ và ăn những món khác nhau? Hay để dán tem vào hộ chiếu? Hay để có thể trăng trối rằng họ đã được đi chu du thiên hạ?

Cũng có thể. Nhưng còn nhiều điều hơn thế.

Hãy để tôi nói cho các bạn rõ những gì du lịch đã “dạy” tôi.

1. Du lịch “dạy” tôi bí quyết của cuộc sống chính là đơn giản hóa.


Trong một phần của khóa học thuật toán trong thời gian chưa tốt nghiệp ngành Khoa Học Máy Tính, tôi đã giải quyết nhiều vấn đề bằng cách đưa ra những hướng xử lý phức tạp. Và sau đó, sẽ có người đến chỗ tôi và loại bỏ hằng trăm biến số tôi đã nhồi nhét vào phương trình và làm mọi thứ trở nên dễ dàng hơn.

Cách tiếp cận của tôi đã sai. Giải pháp chỉ có một. Không phải là một vấn đề khác. Theo thời gian, tôi đã học được rằng giải pháp đơn giản nhất chính là giải pháp tốt nhất. Và, thường thì, chỉ có một mà thôi. 

Đó là khóa học mà tôi rất thích.

Khi tôi đi du lịch, tôi nhìn thấy những giải pháp và cách làm đang mở ra trước mắt tôi. 

Chỗ nhà nghỉ đặt trước đó đã hủy phòng, nhưng chúng tôi được nhận vào một nhà nghỉ khác mát mẻ hơn khi chúng tôi gặp được hai cô gái người Pháp bước ra từ nhà nghỉ đó tại quảng trường. Tôi không biết phải bắt xe buýt từ đâu, nhưng một người phụ nữ kia bước vào nhà hàng, khen cặp mắt mèo của tôi, và rồi tự mình đưa tôi lên xe và dặn dò tài xế cho tôi xuống xe an toàn. 

Sau khi lần lượt giải quyết từng vấn đề mà tôi gặp phải trong quá trình du lịch, tôi nhận ra là không có vấn đề nào cần phải lo lắng quá mức. Điều  đó xảy ra tương tự với những vấn đề khác trong cuộc sống. 

Hầu hết mọi vấn đề đều có cách giải quyết đơn giản. Việc của chúng ta là chỉ cần tìm ra chúng.

Khi mọi thứ dường như trở nên phức tạp, hãy lùi lại một bước. Lùi lại. Hãy bắt đầu lại từ đầu.

2. Du lịch làm khơi dậy sự lưu tâm trong cái tâm lang thang của tôi.

Cái tâm lang thang là thứ tâm không hạnh phúc. 

Khi tôi đi du lịch, có rất nhiều thứ tôi có thể bắt gặp và khám phá. Tôi bị lôi cuốn bởi áng mây cầu vồng, bởi chuyến xe lửa đang băng qua bên kia núi, bởi đàn cừu đang gặm cỏ trên cánh đồng xanh, bởi cô gái người Argentina có đôi mắt xanh biếc trên chuyến xe buýt, mọi thứ làm tôi chẳng thể nào dịp  nghĩ ngợi gì về quá khứ cũng như tương lai. Thời điểm đó, toàn thể vũ trụ đã tích tụ toàn bộ nguồn năng lượng tích cực - tập trung cho cảnh tượng đó. Tôi đã hiện diện trong hiện tại.

Một khi đã trải qua những khoảnh khắc này, tôi bắt đầu khao khát có được chúng. Và tôi nhận ra rằng tôi cần tạo thêm nhiều hơn nữa. Và điều đó - là những khoảnh khắc làm nên cuộc sống.

3. Du lịch giải thoát tôi khỏi thế giới trần tục.


Tôi đã nghĩ rằng việc hôm nay cô lao công không đến làm việc, nhà bếp bám mùi hôi từ chất đống dụng cụ bẩn, chuyện của người bạn cùng phòng sẽ làm mọi thứ càng thêm chồng chất, nhưng rồi đám mây cầu vồng mà tôi đã miêu tả hồi nãy hiện lên trước mắt tôi và khiến tôi cười trong vô thức.

Khi du lịch đưa tôi khỏi những thực tại trần tục thường xuyên hơn, nó còn cho tôi một ít thời gian để có thể tồn tại trong cuộc sống.

4. Du lịch “dạy” tôi phải “gìn giữ môi miệng” hoặc nói theo kiểu người lớn: “Dạy” tôi tầm quan trọng của việc đúng việc đúng thời điểm.

Ý tôi là cuộc sống cứ tiếp diễn qua những điều nhỏ nhặt. 

Tôi đang dần cởi bỏ những điều mà tôi đã học được thời niên thiếu.

Tôi đã từng cạnh tranh gay gắt để đậu vào viện kỹ thuật. Tôi đã từng thức dậy và học tập liên tục, thậm chí không có thời gian để thở. Suốt những năm đó, tôi sống với anh trai tôi. Anh rất ngạc nhiên khi thấy khuôn mặt tôi đầy mụn trứng cá. Tôi đã không tắm rửa hay gội đầu mỗi ngày. Áo sơ mi thì bị ố. Tôi thì có làn da “cá sấu”. Răng đầy những lỗ sâu răng.

Anh ấy muốn giúp tôi. Tôi đã không để ý tới. Tôi nghĩ điều quan trọng lúc đó chỉ có việc học xong đại học. Ước gì lúc đó tôi có thể hiểu rõ hơn.

Tập trung quan trọng thật, nhưng chúng ta không nên bỏ qua những điều cơ bản. Tập thể dục, đánh răng, đi khám nha sĩ đều đặn, giặt quần áo, hoàn thành việc nhà theo yêu cầu đúng giờ.

Khi ở nhà, tôi không thể thoát khỏi việc trì hoãn những việc này, nhưng tôi không thể làm thế khi đi du lịch. Du lịch giúp tôi nhận ra những việc thường ngày và thói quen chăm sóc cá nhân giúp cuộc sống của chúng ta có trật tự. Chúng giữ mọi thứ luôn sẵn sàng tại bất cứ thời điểm nào.

Có thể, chúng ta sẽ bị kẹt trên một chuyến xe buýt đêm với vết thương chảy máu. Có thể, chúng ta sẽ không có đồng xu dính túi nào để trả cho người cắm trại giữa sa mạc. Có thể, chúng ta sẽ thức dậy ở một tổ chức nơi mọi thứ khác cũng đang trục trặc.

5. Du lịch và những lữ khách dạy tôi lý do tại sao tôi chỉ cần một chiếc áo khoác - Chủ nghĩa tối giản.

Khi chúng ta ở nhà, chúng ta chiều chuộng bản thân nhiều hơn những đòi hỏi của chính mình. Khi tôi còn làm trong ngành công nghiệp tài chính, tôi có rất nhiều túi xách, ủng, đầm, váy. Nhiều mẫu sao chép y đúc một mẫu, đáp ứng cùng một mục đích.

Nhưng mọi thứ chỉ có ý nghĩa với tôi khi vác ba lô trên đôi vai của mình. Mang theo bên mình những đồ dùng thiết yếu. Càng lo toang ít thứ hơn và giữ bên mình càng ít đồ hơn làm cuộc sống trở nên dễ dàng hơn.

Khi bạn bắt đầu sống phiêu du, bạn cảm thấy thật tự do. Chết tiệt, những thợ săn bắt hái lượm - tổ tiên chúng ta thậm chí còn không có ba lô hay vật gì có thể đựng được.

Những người bạn đồng hành dạy tôi cách đánh giá và tận dụng tối đã những gì chúng tôi có. Và tôi sẽ không bao giờ quên điều này.

6. Du lịch “dạy” tôi rằng qua đêm tại trung tâm tị nạn biên giới người Chilê - Bolivia không kỳ quặc - Hoặc kế hoạch đó có thể không như mong đợi.

Khi tôi bị từ chối nhập cảnh vào Chilê và bị từ chối đưa về Bolivia, tôi đã rất bình tĩnh. Vì gây ra cảnh tượng hay làm những việc lằng nhằng sẽ không có tác dụng gì. Tùy theo sự việc xảy ra, tôi đã đưa kẹo cho những người kiểm soát biên giới của Bolivia, họ gian lận đưa tôi vào, và tôi âm thầm chụp ảnh tự sướng tại biên giới của 2 quốc gia này.

Tôi hiểu rằng không quan trọng chúng ta đã lên kế hoạch kỹ đến mức nào, mọi chuyện sẽ thuận theo cách riêng của nó. Và nên là như thế. Và chúng ta sẽ tìm ra ra nó trên đường đi. Và đó không chỉ đúng với mỗi du lịch. Tất cả mọi thứ trong cuộc sống cũng đều áp dụng như vậy. Tôi không bao giờ định để mình bị sa thải, du lịch tới tận cùng của thế giới, ly hôn năm 30 tuổi, và viết. Những chuyện đó đã xảy ra. Và tôi mừng vì nó đã xảy ra.

Có một vài mục tiêu. Làm theo một thói quen. Mơ về việc kết hôn với bạn gái.Nhưng những dự định này có lẽ không bao giờ thực hiện được. Mọi thứ thường không diễn ra như mong đợi. Và điều đó ổn. Bạn không thể kiểm soát mọi chuyện. Hãy cứ xử lý theo tình huống. Sẽ giải quyết được một điều gì đó thôi. Luôn có thứ gì đó cần phải được giải quyết. Đó là vẻ đẹp của của cuộc sống. Mọi thứ cứ tiếp diễn.

Đọc thêm: Câu Sinh Ra và Lớn Lên Của Chuyện Người Mẹ Chủ Nhà Người Chilê Của Tôi. - Bất chấp mọi khó khăn.

7. Du lịch giúp sự tự tin của tôi “bay” cao hơn và “dạy” tôi cách tồn tại ngay cả khi ở trong không khí kỳ lạ nhất.
10 Powerful Reasons Why People Love to Travel | Virtuoso

Khi tôi đáp tới Nam Mỹ, tôi chỉ có thể nói một vài từ tiếng Tây Ban Nha. Tôi phải sống với một gia đình người Chilê không nói tiếng Anh. Tôi phải dạy tiếng Anh cho người những thiếu niên nói tiếng Tây Ban Nha tại một trường chính phủ khá ồn ào. 

Trời ạ. Tôi đã hơi quá rồi. Tôi đã có thể là nữ hoàng tự tin trên sân chơi của chính mình nhưng thế giới thì rộng lớn hơn thế. Tôi phải học hỏi rất nhiều để hòa hợp cùng với văn hóa người dân Nam Mỹ và để dạy thật tốt và thậm chí để nói về các hoạt động thường ngày như đi tắm hay ăn trưa.

Khi tôi nói tiếng Tây Ban Nha lắp bắp, sự tự tin của tôi biến động như những chú bồ câu hoảng loạn, những chú chim đậu ngoài cửa sổ, tung bay.

Tôi bối rối bản thân mình lắm. Tôi phạm sai lầm quá nhiều. Nhưng khi học tiếng Tây Bay Nha, dạy ngôn ngữ phụ cho các thiếu niên, và thích nghi dần với sắc thái người Nam Mỹ, tôi đã học được cách tồn tại trong môi trường xa lạ nhất. Có lẽ tôi sẽ không bao giờ biết được những gì tôi có thể làm nếu tôi không thử sức. Và đó là mấu chốt của cuộc sống.

8. Du lịch đã cho tôi thấy một góc nhìn khác.

Ấn Độ có rất nhiều nền văn hóa, tín ngưỡng, và sự ràng buộc chặt chẽ trong xã hội và gia đình. Chúng ta đều biết làm gì để không làm lớn mọi chuyện. Nhưng chuẩn mực xã hội phương Tây đang dần tự do. Tôi đã đàm đạo những điều phức tạp xảy ra cuộc sống của mình với mẹ của chủ nhà người Chilê trong khi đang uống rượu, nhưng tôi thậm chí không thể tưởng tượng nổi việc tôi làm thế với mẹ mình. 

Thay vì lúc nào cũng suy nghĩ xem cái gì đúng, cái gì sai, một số nền văn hóa cho phép bạn sống thật sự. Tôi từng là một “phiên bản” khác của bản thân khi còn ở Nam Mỹ và cho dù có cố gắng thế nào, tôi không thể sống ở ngoài y như vậy khi ở Ấn Độ.

Nhưng tôi biết rằng ở một thế giới xa xôi, tôi có những người bạn trữ hàng lít rượu đang đợi tôi đến thăm, và cùng nhau uống, cùng nhau cười đến 5 giờ sáng. Và cũng chính họ dạy tôi biết điều quan trọng nhất là làm những gì tôi muốn và sống hạnh phúc. 

9. Du lịch “dạy” tôi nhìn cuộc sống bằng một cái nhìn mới mẻ. 

Ở Nam Mỹ, sau khi bạn được thơm má, mọi người sẽ sẽ hỏi bạn có ngủ ngon không. Sau đó, hỏi bạn cách tận dụng thời gian trong ngày và làm sao giữ an toàn. Bạn bước ra khỏi nhà với những suy nghĩ tốt đẹp, những cái ôm và nụ hôn ấm áp, và cảm thấy yêu đời và thư giãn.

Tôi học được rằng dành một ít thời gian chỉ để giúp mọi người thấy tốt hơn và chăm sóc họ là một khởi đầu tốt cho một ngày mới.

Hay chỉ đơn giản là những việc như làm súp gà với cây hương thảo tươi, làm sao để bắt chuyện với trẻ em khi chúng làm sai điều gì đó, đánh răng bao nhiêu lần trong ngày, cách bạn giữ một cái chăn bự phủ cả chân trên giường để bạn có thể thậm chí ngồi trên giường với đôi dép trong nhà.

Bạn chỉ biết cuộc sống hằng ngày.

Nếu không đi du lịch, tôi sẽ không bao giờ biết rằng một chuyện quan tâm đơn giản - bạn ngủ như thế nào vào ban đêm - có thể giúp bạn rất vui.

10. Du lịch đưa tôi tới khu nhà ổ chuột và đường chân trời của Homo Sapiens.

Du lịch đưa tôi tiếp xúc với những người mà tôi từng không muốn. Một giáo viên tiếng Anh người Chilê điên rồ, đố kỵ; một cô gái tâm thần đến từ Mỹ đáng sợ; một chàng trai Bắc Mỹ điên cuồng khác, và cứ thế, mà mọi thứ cứ tiếp diễn.

Nói một cách ngắn gọn, khi đi du lịch, tôi gặp được một số người có thần kinh không ổn định nhất, chuyên làm điều sai trái. 

Nhưng tôi cũng gặp gỡ được một anh chàng người Anh rất thật thà, cô gái người Đức dịu dàng nhất trở thành bạn thân của tôi, một người phụ nữ dạy tôi biết cách sống là chính mình, và cứ thế, mọi thứ cứ tiếp diễn.

Seneca, một triết gia trường phái khắc kỷ, đã nói rằng bạn cần mọi người trong đời sống sở hữu nguồn một năng lượng - kể cả khi họ không hiện diện  - có thể hướng dẫn bạn đi đúng hướng. Bạn nghĩ về họ và bạn biết phải làm gì.

Du lịch đã làm tăng số người đến với cuộc đời tôi. Tôi không cần phải đi chơi với họ mỗi ngày. Tôi chỉ cần biết họ tồn tại.

Mặc dù tôi thích ra đường phố, tôi vẫn ngồi lại bàn viết và viết trong nhiều giờ. Khi tôi viết bài viết này, tôi đã bật khóc nhớ những nơi tôi từng đến và những người tôi đã gặp gỡ. Mặc dù sau đó cũng chính nơi đó và con người đó làm tôi có lúc cũng phải cười. Và tôi thấy vui và tự hào vì tôi đã có nhiều kỷ niệm đến thế.

Nản lòng với giao thông hay với sếp trong việc - tất cả những việc này đều có một vẻ đẹp lớn hơn thế. Nhưng lỡ như bạn không bao giờ rời khỏi nhà thì sao?

Tôi đã rời khỏi căn nhà để thấy những gì tôi chưa từng thấy. Và tôi sẽ không dừng lại cho tới khi tôi thấy được mọi thứ.

Đọc thêm: Lời miêu tả chân thực về 100 ngày của đời sống của một du mục kỹ thuật sốnhững ý tưởng phát triển cá nhân.

Những chuyến du lịch của bạn có đưa câu chuyện cuộc đời bạn tiến về phía trước không? Bạn cũng đi du lịch để học hỏi? Hãy cho tôi biết trong phần bình luận.

Nếu bạn thích phần hướng dẫn của tôi, hãy ghim nó và chia sẻ với mọi người!

-------------

Tác giả: Priyanka Gupta

Link bài gốc: What Travel Has Taught Me – About the World and Myself

Dịch giả: Bao Tran - ToMo - Learn Something New

(*) Bản quyền bài dịch thuộc về ToMo. Khi chia sẻ, cần phải trích dẫn nguồn đầy đủ tên tác giả và nguồn là "Dịch Giả: Bao Tran - Nguồn: ToMo - Learn Something New". Các bài viết trích nguồn không đầy đủ, ví dụ: "Theo ToMo" hoặc khác đều không được chấp nhận và phải gỡ bỏ.

(**) Follow Facebook ToMo - Learn Something New để đọc các bài dịch khác và cập nhật thông tin bổ ích hằng ngày.

(***) Trở thành Tình nguyện viên, Thực tập sinh Part-time tại ToMo để rèn luyện ngoại ngữ và đóng góp tri thức cho cộng đồng tại: https://bit.ly/ToMo-hiring.

----------------------------

Hợp Tác Cùng YBOX.VN Truyền Thông Miễn Phí - Trả Phí Theo Yêu Cầu tại http://bit.ly/YBOX-Partnership

37 lượt xem

lh-fulllh-x