Đóng góp ý kiến và báo lỗi phiên bản mới tại đây

[ToMo] Michael Jordan - Huyền Thoại Bóng Rổ: Câu Chuyện Thành Công

Mọi người có thể cho rằng Michael Jordan đã học cách rê bóng và ném bóng như một dân chuyên khi anh ấy biết đi. Dù tài năng như Michael có lớn dần lên, nhưng người ta không cho rằng anh ấy là cầu thủ xuất sắc nhất. Huấn luyện viên thực sự gặp khó khăn khi nhìn thấy chiều cao của anh ấy không đạt đến mức tối thiểu mà họ thường yêu cầu. Điều đó rõ ràng đã không ngăn cản anh chơi bóng rổ; Nó thúc đẩy anh làm việc chăm chỉ hơn nữa. Tua nhanh đến ngày hôm nay và xem những gì Michael đã đạt được nào. Một khoảnh khắc thất bại cho anh ấy thêm một lý do để thành công. Đây là câu chuyện về một trong những lần đầu tiên Michael giành chiến thắng từ những thất bại.




Giới thiệu: Khi xem Michael Jordan thi đấu, mọi người không chỉ thấy một người đàn ông đưa ra định nghĩa mới về thành tích thể thao đồng đội, mà còn là đối thủ đáng gờm với bất kỳ ai coi mỗi trận đấu là một cuộc cạnh tranh khốc liệt. Dù bây giờ anh đã được công nhận là một "tay săn bàn khủng khiếp nhất", nhưng trước đây chính là thất bại là thứ thúc đẩy Michael phấn đấu trở thành cầu thủ xuất sắc nhất. "Tôi biết rằng nỗi sợ hãi là một trở ngại đối với một số người, nhưng đối với tôi, đó chỉ là một ảo ảnh. Sự thất bại luôn khiến tôi cố gắng nhiều hơn trong cơ hội tiếp theo."


Lịch sử: 


Michael có tinh thần cạnh tranh cao xuất phát từ một nguyên nhân tự nhiên. Là một trong năm anh em trong một gia đình có kỷ luật và tinh thần cầu tiến, anh được nuôi dưỡng với tiêu chuẩn cao và kỳ vọng lớn. Một lần, khi anh cố tình trốn học, mẹ Michael Michael đã đưa anh đến văn phòng của bà và bắt anh ngồi trong xe làm bài tập ở trường trong khi được mẹ theo dõi từ cửa sổ văn phòng của bà. Gia đình anh cảm thấy Michael không chỉ giỏi ở trường mà còn trong các hoạt động ngoại khóa. Đội bóng nhỏ hiểu rằng anh ấy có tài năng dành cho các môn thể thao đồng đội. Nhưng anh ấy rất yêu bóng rổ, tinh thần và mong muốn có thể chơi trong các sự kiện thi đấu thậm chí còn bị thúc đẩy bởi sự cạnh tranh với anh trai của anh ấy là Larry. Mỗi ngày cả hai thi đấu một trận một căng thẳng ở sân sau, và thường thì Larry thắng em trai mình. Trên thực tế, Larry được em trai và các huấn luyện viên trung học coi là một vận động viên thực thụ của gia đình. Họ đã suy đoán Michael sẽ được biết đến với cái tên là em trai của Larry, bởi cậu anh này đã cao hơn 170 cm. Michael không muốn bị đánh bại, bởi anh em của mình hoặc những người khác. Bạn bè và gia đình nhớ lại cách anh ấy tiếp tục thách thức họ chơi trò chơi Ngựa cho đến khi anh ấy thắng. Anh ấy thừa nhận mình thành công như ngày hôm nay là nhờ người anh trai của mình: "Một khi bạn thấy tôi chơi, bạn sẽ thấy Larry chơi".   


Một bi kịch khiến Michael gặp khủng hoảng:



Huấn luyện viên của trường trung học biết đến Michael thông qua Larry và mời Michael đến trại hè bóng rổ trước khi anh ấy đăng ký vào trường trung học. Anh ấy, cùng với một người bạn thân của anh ấy, được yêu cầu cố gắng đủ điều kiện cho nhóm nhóm trường đại học. Mọi người trong đội tuyển đều ngưỡng mộ tốc độ và kỹ năng của Michael, nhưng huấn luyện viên lại không mấy tin tưởng khả năng của Michael do anh không đạt được chiều cao tối thiểu cần thiết. Huấn luyện viên nghĩ rằng có lẽ sẽ tốt hơn nếu cho Michael chơi trong đội thiếu niên trong một năm để có thêm thời gian đào tạo. Khi danh sách tên của đội đại học được công bố, những người bạn Michael - tất cả đều có chiều cao 198 cm - nằm trong danh sách, nhưng Michael thì không. Đó là khoảnh khắc in sâu vào cuộc đời của Michael. Anh nhìn chằm chằm vào danh sách tên được sắp xếp theo thứ tự abc, đọc đi đọc lại danh sách J nhiều lần, cảm thấy chắc chắn rằng huấn luyện viên của anh đã nhầm tên. Sau đó anh thừa nhận rằng khi anh về nhà vào ngày hôm đó, anh cảm thấy rất thất vọng và xấu hổ, và anh đã khóc. May mắn là mẹ anh đã đến bên anh và cho anh một lời khuyên quan trọng. Michael nói rằng điều tốt nhất tôi có thể làm là chứng minh với huấn luyện viên rằng ông ấy đã phạm sai lầm, Michael nhớ lại. "Và, khi ấy, bỏ lại phía sau sự thất vọng của mình,  tôi bắt đầu cải thiện hiệu suất của mình."   


Hành trình mới:


Michael miễn cưỡng gia nhập đội thi đấu dự bị của trường đại học. Nhưng dù anh được công nhận là một cầu thủ nhiệt tình, anh vẫn thay đổi cường độ luyện tập. Ruby Sutton, người hướng dẫn thể thao của Michael, là người đầu tiên nhận thấy sự thay đổi đó: "Thường thì tôi đến trường trong khoảng thời gian từ 07:00 đến 07:30 sáng. Michael đã ở đó trước tôi. Mỗi lần tôi bước vào và mở cửa, tôi luôn nghe thấy tiếng bóng nảy, vào mùa thu, mùa đông, mùa hè. Hầu như mỗi sáng tôi đều phải yêu cầu anh ấy rời khỏi sân bóng."  Mặc dù chiều cao của anh ấy dưới 183 cm, Michael đã nhanh chóng trở thành một cầu thủ được yêu thích trong đội bóng đại học. Tốc độ và kỹ năng của các đồng đội không thể sánh được với anh ấy. Chẳng mấy chốc, các cầu thủ của đội đại học bắt đầu đến các trận đấu sớm hơn chỉ để xem cách Michael dẫn dắt đội JV (đội thiếu niên đại học), ghi 25 điểm và đôi khi lên tới 40 điểm trong một trận. Đội JV đã phát triển thành một đội thực sự nhờ việc Michael yêu cầu từ các đồng đội của anh ấy tập luyện cùng một cường độ như anh ấy đã làm với chính mình, và thuyết phục huấn luyện viên thúc giục đội làm việc chăm chỉ hơn trước những lời phê bình đến từ anh ấy. Vào cuối ngày, trợ lý huấn luyện viên, Fred Lynch nói rằng Michael là "một gã thua cuộc đầy phẫn nộ, ... hắn cứ khăng khăng mọi người phải chơi hết sức như hắn."

 

Kết quả của mọi nỗ lực đầy gian khổ:



Vào đầu năm nhất, chiều cao Michael Michael tăng thêm 10 cm. Bàn tay to của anh ấy đã cho anh ấy lợi thế để bắt và giữ bóng tốt hơn. Bây giờ, anh ấy đã có thể thực hiện các cú dunk slam (úp rổ). Huấn luyện viên của anh ấy rất vui mừng với chiều cao của Michael và bây giờ họ không thể bỏ qua tài năng của anh ấy nữa. Cuối cùng, khi anh được nhận vào đội đại học, anh đã mang đến một điều gì đó sẽ truyền cảm hứng cho mọi huấn luyện viên, đồng đội và người hâm mộ trong sự nghiệp của mình: "Bạn có thể đạt được trình độ kỹ năng vô song thông qua tinh thần và sự cam kết không thể đo đếm được".

 

Đằng sau năng lực và tinh thần của anh ấy, bí mật thành công đó là luôn đánh giá cao sự thất bại và tận dụng nó để có được kết quả tốt đẹp hơn. Trong những năm sau đó, Michael thường tự động viên mình bằng cách suy ngẫm về những thất bại của mình: "Cứ mỗi khi tôi đạt được một số thành công nhưng lại cảm thấy quá mệt mỏi, tôi thường nghĩ đến việc từ bỏ và gác lại tất cả. Nhưng sau đó tôi nhắm mắt lại và mường tượng một lần nữa về bản danh sách tuyển thủ đó không bao gồm tên của tôi. Thông thường, bằng cách đó, tinh thần của tôi được hồi sinh trở lại." 


Thành tựu:

Anh là cầu thủ nổi tiếng nhất được ghi nhận trong lịch sử trò chơi bóng rổ. Anh đã 6 lần vô địch NBA, cúp MPV 5 lần. Ngoài ra, anh đã thắng nhiều một giải thưởng trong các trận đấu giải All-Star, danh hiệu NCAA và hai huy chương vàng Olympic. Và theo anh ấy, anh ấy tin rằng mình đã đạt được thành công nhờ khả năng sẵn sàng nhận lấy thất bại.


Tác giả: ninadkajrolkar

Link bài gốc: Success Story of Michael Jordan : A Basketball Legend

Dịch giả: Nguyễn Việt Phương - ToMo - Learn Something New

(*) Bản quyền bài dịch thuộc về ToMo. Khi chia sẻ, cần phải trích dẫn nguồn đầy đủ tên tác giả và nguồn là "Dịch Giả: Nguyễn Việt Phương - Nguồn: ToMo - Learn Something New". Các bài viết trích nguồn không đầy đủ, ví dụ: "Theo ToMo" hoặc khác đều không được chấp nhận và phải gỡ bỏ.

(**) Follow Facebook ToMo - Learn Something New để đọc các bài dịch khác và cập nhật thông tin bổ ích hằng ngày!

(***) Trở thành Cộng tác viên, Thực tập sinh Part-time tại ToMo để rèn luyện ngoại ngữ và đóng góp tri thức cho cộng đồng tại: http://bit.ly/ToMo-hiring 

----------------------------

Hợp Tác Cùng YBOX.VN Truyền Thông Miễn Phí - Trả Phí Theo Yêu Cầu tại http://bit.ly/YBOX-Partnership

1,459 lượt xem