Đóng góp ý kiến và báo lỗi phiên bản mới tại đây

Bạn Bị Đánh Giá Thấp - Underrated

Bạn không phải là kiểu người quá xuất sắc, bạn luôn chăm chỉ và làm mọi thứ bằng chính năng lực của mình. Khi bạn nhận được thành quả, bạn vui sướng vì bạn nghĩ những nỗ lực của mình cuối cùng cũng được đền đáp. Nhưng mọi người xung quanh không nghĩ vậy. Họ cho rằng đó là do bạn gian lận, nó không thể hiện đúng thực lực của bạn, có người nhìn bạn bằng ánh mắt phán xét, có người lại chỉ trích bạn.

Bạn học giỏi, điều đó được thể hiện qua điểm số của bạn. Bạn bè đa phần sẽ công nhận, một số sẽ ghen ghét, một số sẽ không quan tâm. Còn đối với thầy cô, những người không tiếp xúc nhiều với bạn, trong mắt họ, bạn là một đứa rụt rè, nhút nhát, bạn bình thường như một hạt cát trong sa mạc rộng lớn. Vì vậy, khi bạn làm bài kiểm tra và đạt được điểm số cao, sẽ không có gì đáng ngạc nhiên nếu có nhiều bạn điểm cũng cao như vậy, nên là bạn bị nghi ngờ, họ nói rằng đó không phải do bạn làm. Ngay cả thành tích Học sinh giỏi bạn chăm chỉ, cố gắng cả một học kỳ mới có được, họ cũng chẳng xem trọng. Họ cứ móc mỉa như vậy trước lớp, cũng không trực tiếp hỏi bạn, nhưng bạn cũng cười trừ rồi cho qua, bạn không dám thẳng thắng nói rằng họ đã nghĩ sai, và hơn nữa, bạn sợ bị “đì”.

Khi được phân công làm việc nhóm, có một số việc bạn nghĩ mình có thể làm được, làm tốt nữa là đằng khác, nhưng mọi người trong nhóm chẳng ai quan tâm cả và hỏi rằng “Có ai làm được việc này không?”, thay vào đó là “Nhóm mình không ai làm được việc này cả. Làm sao bây giờ?” “Nhóm mình không có ai giỏi hết luôn. Điểm chắc chắn sẽ thấp cho mà xem.” Thế là bạn xung phong làm việc đó, mọi người cũng có chút ngờ vực, nhưng rồi họ cũng đồng ý. Nhưng trong thời gian đó, có người đã làm luôn phần của bạn, rồi nhắn với nhóm là mình đã làm luôn rồi, bạn không cần phải làm nữa. Công sức mấy ngày qua của bạn coi như bỏ, bạn cảm thấy mình chẳng có giá trị nào trong nhóm cả.

Khi đi làm, bạn cứ thể hiện sự “bình thường” của mình như thế. Bạn cố gắng làm tốt việc của mình, thế là xong. Nhưng mà có người làm cùng vị trí với bạn chuẩn bị được đưa lên vị trí cao hơn, còn bạn thì ngày ngày vẫn làm tốt công việc của mình, chẳng có một chút tiến thủ nào. Tiến thủ ở đây không phải là làm hơn phần việc được giao, mà là cách bạn nhìn nhận công việc, luôn tìm cách để hoàn thành thật tốt và mang lại lợi ích lớn cho công ty, để cấp trên có thể tin tưởng bạn và đưa bạn lên một vị trí cao hơn, nếu bạn muốn. Còn không, bạn cũng chỉ là một người đang làm tốt việc của mình, và cũng chỉ có mình bạn công nhận điều đó.

Đôi khi, bạn nghĩ những điều này là do cách nhìn nhận của mỗi người, bạn chỉ cần làm tốt việc của mình là được, nhưng nếu bạn là một người nhạy cảm, thực sự không ổn chút nào. Bạn luôn tự hỏi, mình tệ như vậy sao? Rồi bạn luôn cảm thấy bất an dù bạn đã làm tốt và đó chính là năng lực của bạn.

**Rồi bạn cảm thấy mình underrated**

Bạn nghĩ mọi người có vẻ không hiểu được bạn, không coi trọng bạn dù bạn không hề tệ. Bạn rất mong muốn được thể hiện năng lực thật sự của mình cho mọi người thấy nhưng lại sợ người ta cho rằng bạn đang thể hiện, và nếu có gì đó sai sót, bạn lại càng bị khinh thường hơn. Những thành tích bạn đạt được, những thành tựu bạn phải tự mình nỗ lực mới có được, lại chẳng thể khiến người khác nghĩ rằng bạn tốt.

Những nỗ lực đó không được công nhận, hay nói đúng hơn bạn không biết cách chứng minh rằng bạn hoàn toàn có khả năng.


Bạn có quyền tự tin rằng mình có năng lực, mình giỏi. Nhưng tại sao chẳng ai thấy được điều đó vậy? Liệu có ai đó sẽ sẵn sàng nghĩ bạn đang “dấu tài” không? KHÔNG ĐÂU. Hơi đau lòng một chút nhưng mà nếu bạn cứ tiếp tục nghĩ như vậy, thì mãi mãi bạn vẫn chỉ là một chiếc lá “vô hình” trong gió.

Bạn có buồn vì điều đó không? Có thất vọng không?

Bạn đang sống trong một thế giới mà người có tài luôn được coi trọng, và người có tài đó phải chứng minh được năng lực của mình và có đóng góp lớn cho xã hội. Sẽ chẳng ai cố gắng tìm tòi “cái tài” của một người đang cố dấu nó đi cả. THỰC TẾ LÀ NHƯ VẬY.

Vậy thì, thay vì trách móc rằng mọi người đã đánh giá sai về mình, bạn hãy tự làm họ thay đổi suy nghĩ, một - hai ngày có thể sẽ không có hiệu quả, vậy thì cố gắng từng bước, từng ngày, từng chút một.

**Hãy chấp nhận** Bạn hãy chấp nhận rằng mọi người đánh giá thấp bạn cũng có lý do. Hãy tự hỏi tại sao những người học kém hơn hay những người có cùng chức vụ với bạn lại được đánh giá cao, còn bạn thì mãi giậm chân tại chỗ dù năng lực cũng chẳng hề thua kém, thậm chí là hơn? Vì người ta luôn biết cách chớp lấy cơ hội để thể hiện mình. Họ không sợ sai, biết sẽ xung phong làm, không biết sẽ hỏi. Bạn phải chấp nhận rằng mình vẫn còn yếu kém trong việc thể hiện cho người khác thấy rằng bạn hoàn toàn có thể. Đó là một thiệt thòi, và người khác đánh giá bạn cũng dựa trên những gì bạn thể hiện.

**Hãy từng bước chứng minh** Một khi người ta đã vô tình đánh giá bạn trong suy nghĩ của họ rồi, thật khó để khiến họ có cái nhìn khác về bạn. Vậy thì hãy từng bước chứng minh rằng bạn giỏi hơn họ nghĩ nhiều. Có lẽ thời gian đầu sẽ có chút khó khăn, bạn phải chịu những ánh nhìn phán xét cho rằng bạn đang cố thể hiện. Nhưng đừng vì vậy mà bỏ cuộc, chỉ là bạn đang thể hiện đúng năng lực của mình thôi mà. Hãy mạnh dạng xung phong khi bạn có thể làm một việc gì đó và cố gắng làm cho thật tốt, có sai sót một chút cũng không sao, vì đâu ai hoàn hảo. Không biết thì cứ hỏi, thà ngốc một chút còn hơn là ngốc cả đời mà đúng không?

**Hãy tự đặt ra mục tiêu** Đừng để ai đó chỉ bảo bạn phải làm gì. Hãy đặt ra các mục tiêu thiết thực và cố gắng hoàn thành tốt. Chẳng hạn, bạn phải hoàn thành xong đồ án trong tuần này dù deadline là cuối tháng. Sau khi hoàn thành, hãy nhờ cấp trên đóng góp ý kiến và chỉnh sửa lại cho thật hoàn hảo. Thế là bạn đã tạo ra được một kết quả tốt đáng mong đợi. Thời gian còn lại hãy chịu khó đi học hỏi, tìm tòi những kiến thức mới, duy trì mối quan hệ tốt đẹp với bạn bè, đồng nghiệp. Đừng để nước tới chân mới nhảy, vì bạn không biết trước được kết quả sẽ ra sao, đặc biệt là trong tình cảnh gấp rút và không có một lời nhận xét nào cho những việc bạn làm. Đặt ra mục tiêu và lập kế hoạch tỉ mỉ cho mục tiêu đó, chủ động tìm lời góp ý, và cuối cùng hãy tạo ra một thành quả thật tốt nhé.

Bạn có nhận ra được rằng bạn bị đánh giá thấp là do bản thân mình không? Bạn có bao giờ nhớ lại quá khứ và trách bản thân rằng chỉ cần mình cố gắng thêm một chút nữa là có thể đạt được điều mình mong muốn rồi không? Bạn hãy nghĩ rằng bạn không hề tệ, những người đánh giá thấp bạn cũng không hề sai, quan trọng là bạn có dám chứng minh năng lực, sự cố gắng của mình hay không. Chứng minh bản thân chứ không phải cố thể hiện ta đây giỏi giang hay gì cả, để rồi lại được tung hô, overrated.

Vậy nên mình nghĩ, cho dù bạn có đang được đánh giá đúng hay không, chỉ cần bản thân bạn biết mình thiếu sót gì, sự dè bỉu, khiển trách của người khác cũng là lý do để bạn cố gắng thật nhiều, không chỉ để tốt hơn, mà còn để KHẲNG ĐỊNH MÌNH.

Tác Giả: Lâm Hồng Châu
Kết bạn và theo dõi facebook của tác giả tại link:  https://www.facebook.com/profile.php?id=100014418312244
--------------------------------
Bạn đam mê viết lách, nhận giải thưởng (tổng trị giá +22,000,000 VNĐ / tháng, sách, chứng nhận Social Impact Awards) và muốn được tạo thương hiệu cá nhân tới hàng triệu người trong cộng đồng của YBOX.VN? Xem chi tiết tại link: http://bit.ly/TrietHocTuoiTre-Info

(*) Bản quyền bài viết thuộc về Cuộc thi Triết học Tuổi trẻ do Ybox đồng sáng lập và tổ chức. Khi chia sẻ, cần phải trích dẫn nguồn đầy đủ tên tác giả và nguồn là "Tên tác giả - Nguồn: Triết Học Tuổi Trẻ". Các bài viết trích nguồn không đầy đủ cú pháp đều không được chấp nhận và phải gỡ bỏ.

----------------------------

Hợp Tác Cùng YBOX.VN Truyền Thông Miễn Phí - Trả Phí Theo Yêu Cầu tại http://bit.ly/YBOX-Partnership

679 lượt xem, 606 người xem - 658 điểm