Đóng góp ý kiến và báo lỗi phiên bản mới tại đây

Có Những Nỗi Buồn Không Phải Cứ Khóc Là Sẽ Nhẹ Lòng

Bạn có nhớ chính xác lần cuối cùng bạn thấy buồn nhất là khi nào không? Thất tình, bị bỏ rơi, bị hiểu lầm, hay cũng chỉ vì không đạt được những điều đã đặt ra từ trước? Người ta vẫn thường nói, nỗi buồn là một thứ đáng sợ. Nó gặm nhấm tâm hồn con người ta nhanh như một loại axit, âm thầm mà phá hủy cả những điều vốn đã mong manh và dễ vỡ. Nói sao nhỉ, thực ra cuộc đời luôn chứa đựng những cung bậc cảm xúc mà bất cứ ai cũng phải nếm trải, chỉ là mỗi người sẽ xem đó là ít hay nhiều, nhẹ nhàng hay trĩu nặng. Nếu hôm nay trong lòng bạn cũng mang một nỗi buồn như thế, chắc là chúng ta đều không cô đơn.

Ai cũng đã, đang và sẽ trải qua những tháng ngày buồn bực. Khi những áp lực cùng lúc đổ lên đầu một con người bé nhỏ như chúng ta giữa những bộn bề giăng đầy lối ta bước, chúng ta ai cũng muốn thở dài mà buông bỏ. Chẳng muốn nghĩ gì, chẳng muốn giải thích vì chính chúng ta cũng đang bị tổn thương mà. Nhưng một vòng luẩn quẩn cứ quấn lấy chúng ta, dần dần, ta cũng quen dần với nỗi buồn.


Có những ngày buồn như hôm nay...  

Hôm nay chúng ta vẫn vậy. Những mẩu chuyện nhỏ, những câu nói vu vơ. Một buổi sáng bắt đầu với tiếng báo thức kêu dài kết thúc giấc ngủ ngắn ngủi mới bắt đàu từ 3 tiếng trước. Ngồi miệt mài bên ánh đèn vàng với đống deadline tiếp nối nhau, trong sự kiệt sức gần như không thể trụ nổi. Đã bao lâu rồi bạn không ngủ sớm, không rảnh 30 phút skincare hay đi dạo ngoài phố thưởng thức hương thu vẫn bịn rịn bên những tán cậy hoa sữa còn sót lại mà mùi thơm vẫn còn vương vấn. Đã bao lâu rồi bạn chưa ngồi tĩnh tâm lại, tự hỏi mình muốn gì và cần gì. Và bao lâu rồi, bạn chưa "buông thả" bản thân một chút...

Rồi việc ở công ty vẫn thế, những vòng tuần hoàn cứ thế diễn ra và kéo chúng ta đi từng ngày từng tháng. Ở đó không chỉ có công việc, còn có ty tỷ những thứ khác khiến bạn phải đau đầu. Một bài báo cáo làm không tốt, đã bị đánh giá là kém cỏi. Một buổi sáng vừa đến công ty, mở mail đã đọc được những câu nhận xét đày tiêu cực từ sếp, thì hứng thú đâu ra mà cố gắng, cho 8 tiếng dài đằng đẵng nữa đây?

Chúng ta còn trẻ, đồng ý là sai lầm trong công việc luôn có giới hạn, nhưng nếu rơi vào tình huống đó, có phải cả ngày đều làm việc với mớ bòng bong trong sự hoài nghi về bản thân. Và đôi khi, dù cho những người đồng nghiệp có làm không tốt, chúng ta cũng vẫn phải mỉm cười với họ, đồng hành cùng họ, trong khi công việc vẫn là của chung, và điều chúng ta vẫn luôn phải ghim trong đầu là sự trách nhiệm.

Rồi có một ngày cũng ở công ty đó, bạn nhận được những tin thất thiệt về mình. Những ánh mắt nhìn bạn khác với thường ngày, những tin nhắn mang tính dò hỏi nhiều hơn những lời quan tâm. Ớ đó, cũng có người từng thương yêu bạn, lại bị tổn thương vì những lời nói đó dù chưa nhận được những thông tin chính thống. Người ta nhắn cho bạn, khóc với bạn, rồi bạn cũng muốn ôm lấy người ta mà buồn nhiều hơn....


aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa

Có những nỗi buồn mà ta phải quen với việc gắm nhấm nó một mình

Có lẽ cuộc sống không hào phóng những niềm vui như chúng ta vẫn hay an ủi nhau. Những lúc buồn thế, cô đơn thế, bạn lại ngồi bó gối một mình mà khóc. Nhưng nếu còn khóc được, bạn chắc cũng đã thấy nhẹ nhõm hơn đôi phần. Không khóc được, không thể chia sẻ với ai. Người bạn tin tưởng nhất, sau những tin nhắn dài gửi đi, không một lời hồi âm trở lại. Có những lúc chỉ muốn gặp nhau một lát, không chỉ vì nhớ, mà vì có những chuyện muốn người đó chia sẻ cũng mình, vì muốn họ là người biết đầu tiên. Nhưng bận, bận, và bận... luôn luôn là thế thì phải. Đến khi chúng ta đều rảnh, thì câu chuyện ấy nói ra cũng chẳng còn quan trọng nữa rồi.

Một mình với nỗi buồn thế mà cũng chẳng đáng sợ, chỉ là nó sẽ giúp mình quen với trưởng thành. Trưởng thành với làm bạn với nỗi buồn, với một mình, và với cả cách làm chủ cảm xúc của mình. Nếu hôm nay có những nỗi buồn như thế, cứ ở một mình cho đến khi bạn thấy thất sự cần một bàn tay che chở.

Những lúc buồn, cảm xúc và suy nghĩ tiêu cực sẽ đến, thâm chí còn lấn át 

Lúc buồn, nên làm gì đây?

Tôi vừa vô tình đọc được một trang wordpress của cậu bạn thân, đã từ rất lâu rồi. Cậu ấy đam mê vẽ. Những đường nét không có logic hay bố cục gì. Người ta vẽ tranh phải vẽ từ bố cục, từ cái khung rồi mới tô màu. Nhưng có những lúc, cậu ấy "điên rồ" đổ thẳng một tảng màu lên bức tranh ấy. Và những vết màu trên tranh đó, trộn vào nhau, quyện vào nhau, và tạo nên bộ não phải đầy sắc màu của riêng cậu.

Tôi ít thấy cậu buồn, hay buồn một chuyện gì quá lâu. Người ta vẫn hay nói cậu là một người đơn giản, mọi cảm xúc trong lòng dù vui buồn ra sao cũng không nói dối được qua sắc thái khuôn mặt. Cậu ấy hay cười, cũng thường tạo dáng rất cute, nhưng trong sâu thẳm vẫn là một người đàn ông với nhiều nghĩ suy. Và chính những điều đó đã khiến cậu nhiều lúc thật khó hiểu, khó đoán và mơ hồ. Nhưng có lẽ ai cũng vậy, dù sống và cố gắng đeo cho mình một chiếc mặt nạ dù có hoàn hảo đến đâu, những lúc buồn, họ cũng giấu được cảm xúc.

Đó là lần đầu tiên cậu buồn như thế, không phải đêm khuya, không một mình. Một nỗi buồn cuốn cậu đi giữa ban ngày, trong một trời thu Hà Nội cứ ngỡ là nắng đẹp lắm, thế mà lại khiến cậu bỏ ngang cả những công việc dang dở đang làm. Cậu bỏ vào nhà vệ sinh khóc, đợi chờ tin nhắn từ người đó mà không thấy hồi âm. Những rối bời trong cậu cứ lớn dần lên, và cậu muốn bỏ ngang mọi thứ. Cậu muốn gặp người đó lập tức, để hỏi tường tận lý do cho những điều đang rối bời trong cậu....

Hóa ra, sau những vui vẻ tưởng như luôn thường trực trên khuôn mặt ấy, ở người con trai đầy mạnh mẽ ấy, cũng có lúc muốn bỏ cuộc chỉ vì một nỗi buồn. Là cuộc sống luôn là vậy, hay chỉ là tình cảm chúng ta đối với nhau quá sâu nặng, nên nhìn người mình thương không ổn, trong lòng cũng thấy đau.

Hơn 20 năm qua, có những lúc chính tôi cũng nghĩ mình không thể bước tiếp được. Những ngã rẽ cuốn tôi đi đến khi bản thân nhận ra mình chai sạn tới mức không khóc được nữa. Sau tất cả nhũng đau thương người ta để lại cho nhau, nước mắt cũng chỉ là một cái gì đó vô thường. Để rồi có phải trải qua bao nhiêu lần đau đớn hơn, người ta vẫn chịu đựng được thôi mà...


Gặm nhấm nỗi buồn trong lãng quên

Thú thực là những cảm xúc trong bài viết này mang đậm những gì đang diễn ra trong tôi, và đương nhiên là tôi lại viết. Có lẽ mỗi người sẽ có những cách khác nhau để giải thoát mình khỏi những hỗn độn trước sáng mai, một ngày mới lại bắt đầu. Điều duy nhất để tìm lại mình trong những giây phút tiêu cực thế này, là hãy ở một mình, nhìn sâu vào mình. Vẽ, viết, hát, khóc, hay bày một trò gì với những âm thanh nhỏ, lặng yên và bền bỉ để nỗi buồn làm bạn với sự kiên nhẫn. Đừng sợ ở một mình, chỉ những lúc như thế này, đôi khi bạn thấy biết mình là ai, muốn gì và cần gì.

Cuộc sống nếu không có nỗi buồn thì vô vị, buồn quá thì chúng ta lại dễ sinh tiêu cực, tuyệt vọng và bi quan với hiện tại và tương lai. Nếu cuộc đời là một bài hát với những cung bậc cảm xúc, tôi sẽ gọi nỗi buồn là một nốt Đô trầm dài mang khoảng lặng đủ để người ca sĩ lắng mình trong âm hưởng của khúc ca ấy. Tôi cũng sẽ hát nó theo cái cách mà tôi muốn. Và bạn cũng thế, phải không...

Chúc nỗi buồn của chúng ta sẽ qua nhanh. Chúc nỗi buồn sẽ làm bạn với chùng ta theo cái cách kỳ diệu, chứ không chỉ đơn giản chỉ là nước mắt.

Hôm nay tôi buồn...

Tác Giả: Uyên Nguyễn

Kết bạn và theo dõi facebook của tác giả tại link: https://www.facebook.com/profile.php?id=100010414457720  

--------------------------------

Bạn đam mê viết lách, nhận giải thưởng (tổng trị giá 8 triệu VNĐ / tháng, sách, chứng nhận Social Impact Awards) và muốn được tạo thương hiệu cá nhân tới hàng triệu người trong cộng đồng của YBOX.VN? Xem chi tiết tại link: http://bit.ly/TrietHocTuoiTre-Info 

(*) Bản quyền bài viết thuộc về Cuộc thi Triết học Tuổi trẻ do Ybox đồng sáng lập và tổ chức. Khi chia sẻ, cần phải trích dẫn nguồn đầy đủ tên tác giả và nguồn là "Tên tác giả - Nguồn: Triết Học Tuổi Trẻ". Các bài viết trích nguồn không đầy đủ cú pháp đều không được chấp nhận và phải gỡ bỏ.

----------------------------

Hợp Tác Cùng YBOX.VN Truyền Thông Miễn Phí - Trả Phí Theo Yêu Cầu tại http://bit.ly/YBOX-Partnership

1,536 lượt xem, 1,509 người xem - 1523 điểm