Đóng góp ý kiến và báo lỗi phiên bản mới tại đây

[Tóm Tắt & Review Sách] “Người Đua Diều”: Vết Sẹo Của Quá Khứ Và Hành Trình Hóa Giải

     “Nhưng tốt hơn hết là bị tổn thương bởi sự thật còn hơn là thấy dễ chịu với một lời nói dối.”

 Và những cánh diều ấy cứ vút bay mãi, bay mãi trên nền trời xanh cao của Afghanistan. Những cánh diều là hiện thân cho sự tự do, sự can đảm và mạnh mẽ của mỗi chiến binh đua diều, những chiến binh nhỏ tuổi nhưng nhạy cảm, sâu sắc và mang trong mình niềm tin mãnh liệt, những chiến binh ấy sẽ không bao giờ gục ngã, luôn hiên ngang đuổi theo cơn gió dù hoàn cảnh có khắc nghiệt, khó khăn đến thế nào. Hình ảnh đám trẻ nhỏ thả diều phủ kín vòm trời của thủ đô Kabul đã được thu lại dưới con mắt đầy nhạy bén và yêu thương của tác giả Khaled Hosseini, một đứa con của vùng đất nắng gió Afghanistan. Hình ảnh ấy đã trở thành một biểu tượng, một kỷ niệm, một dấu ấn khắc ghi mãi trong lòng mỗi đứa trẻ nơi đây, bên trong những trái tim trong sáng, biết yêu và tin cuộc sống này. 

    Nhưng có lẽ xã hội đen tối, mục nát đã chẳng thể cho những đứa trẻ non nớt ấy một bờ vai vững chắc, một tấm lưng rộng lớn để dựa vào. Những sự thật phũ phàng nhất chà đạp họ xuống vực sâu không đáy, những đứa bé ngoi ngóp trong biển người vô tình, cảm thấy bị ghẻ lạnh từ chính những con người mình yêu thương, trân trọng nhất. Tác phẩm Người đua diều hiện rõ một xã hội tàn khốc với những sinh mệnh tưởng chừng sẽ gắn bó, quyến luyến nhưng rồi lại trở nên cô đơn hơn tất thảy khi ở cạnh nhau. Tác phẩm còn cho ta thấy sợi dây vô hình gắn kết những sinh linh bé nhỏ lại với nhau thật mạnh mẽ, mặc dù chẳng thể gắn bó với nhau mãi mãi nhưng chỉ cần biết đối phương còn đứng dưới cùng một vùng trời với mình thì lòng cũng bớt dậy sóng. Người đua diều của Khaled Hosseini là một cuốn sách đầy tình cảm và sâu sắc, đem đến cho độc giả những trải nghiệm đầy ý nghĩa và sự suy ngẫm về tình bạn, tội lỗi và sức mạnh của sự tha thứ.


  1. Giới thiệu tác giả và tác phẩm

    Khaled Hosseini, một trong những tác gia văn học đương đại nổi tiếng hàng đầu, đã chinh phục độc giả trên khắp thế giới bằng những tác phẩm đầy tình cảm và sâu sắc về con người và những câu chuyện về quê hương Afghanistan. Ông được biết đến không chỉ qua việc viết sách, mà còn qua sự đóng góp cho cộng đồng và các hoạt động từ thiện. Sinh ra vào ngày 4 tháng 3 năm 1965 tại Kabul, Afghanistan, Khaled Hosseini đã trải qua những thời kỳ khó khăn khi quốc gia ông chịu tác động của chiến tranh và xáo trộn chính trị. Ông đã rời Afghanistan cùng gia đình vào cuối những năm 1970 để tìm kiếm một cuộc sống mới tại Mỹ, nơi mà ông đã tiếp tục học tập và phát triển sự nghiệp của mình.

    Tác phẩm đầu tay của Hosseini là Người Đua Diều, được xuất bản năm 2003, đã trở thành một hiện tượng văn học và đưa tên tuổi của ông trở nên nổi tiếng trên toàn cầu. Cuốn sách này kể về một câu chuyện đầy cảm xúc về tình bạn, tội lỗi và sự hồi phục, mô tả về quê hương Afghanistan qua góc nhìn của nhân vật chính Amir. Tiếp theo đó là tác phẩm Ngàn mặt trời rực rỡ, năm 2007, một câu chuyện về tình mẹ con và sức mạnh của tình yêu trong bối cảnh chiến tranh và đau khổ ở Afghanistan. Năm 2013, Hosseini tiếp tục mang đến cho độc giả Và rồi núi vọng, một câu chuyện phức tạp về tình thân, mất mát và sự gắn kết, đưa người đọc qua những hành trình đầy cảm xúc ở Afghanistan và nhiều nơi khác. Ngoài việc là một tác giả xuất sắc, Khaled Hosseini cũng nổi tiếng với những hoạt động từ thiện và cống hiến cho cộng đồng người Afghanistan. Ông là người sáng lập Quỹ Khaled Hosseini, một tổ chức phi lợi nhuận chuyên hỗ trợ những người Afghanistan bị đe dọa và những gia đình có hoàn cảnh khó khăn.


"Luôn luôn đau khổ khi có được rồi mất đi hơn là chẳng có gì ngay từ đầu."


    Người đua diều của Khaled Hosseini là một tác phẩm văn học tuyệt vời với sức mạnh làm động lòng người và gây tiếng vang lớn trong cộng đồng độc giả trên khắp thế giới. Cuốn sách không chỉ là một câu chuyện về tình bạn, tội lỗi và sự phục hồi, mà còn là một tác phẩm nổi tiếng đưa người đọc khám phá văn hóa và lịch sử phức tạp của Afghanistan.  Câu chuyện diễn ra vào thập kỷ 1970 và 1980, trong thời kỳ xáo trộn và chiến tranh ở Afghanistan. Amir và Hassan, hai cậu bé ở Kabul, Afghanistan, sống trong một thế giới phong kiến đầy màu sắc và kỳ diệu. Amir, người đã sống trong gia đình quyền quý, và Hassan, người làm người hầu cho gia đình Amir, nhưng đồng thời cũng là người bạn thân nhất của cậu. Một sự kiện đầy đau lòng xảy ra, làm tan vỡ mối quan hệ giữa Amir và Hassan. Sự tội lỗi và hối hận theo sau đó đã đánh dấu cuộc đời của Amir, đưa cậu vào một hành trình tìm kiếm sự tha thứ và sự hồi phục.

    Khaled Hosseini đã tạo ra một câu chuyện đầy cảm xúc, chân thực và sâu sắc, với những nhân vật sống động và cảnh vật được mô tả tinh tế. Ông đã đưa độc giả qua một hành trình gian truân, từ những khu phố ồn ào của Kabul đến sự lạc lõng trong đất nước đang chịu tác động của chiến tranh. Cuốn sách không chỉ tập trung vào mối quan hệ phức tạp giữa hai nhân vật chính mà còn nói lên về những khía cạnh văn hóa và lịch sử của Afghanistan. Hosseini đã khéo léo tái hiện lại không chỉ những thăng trầm trong cuộc sống cá nhân của nhân vật mà còn những biến cố lịch sử ảnh hưởng đến đất nước này. Từ ngôn ngữ sâu sắc và mô tả tinh tế, Người đua diều mang lại cho độc giả những trải nghiệm đầy cảm xúc và suy tư về tình bạn, sự hối hận và sức mạnh của sự tha thứ. Cuốn sách này đã góp phần tạo nên tên tuổi lớn của Khaled Hosseini trong làng văn học thế giới và vẫn là một trong những tác phẩm được ngưỡng mộ và đánh giá cao từ cả khán giả và giới phê bình


  1. “Vì cậu, cả ngàn lần rồi”

    Khaled Hosseini đã khéo léo khắc họa một hình ảnh Amir, cũng chính là người kể lại câu chuyện, con trai của một quan chức giàu có, có cuộc sống ổn định và những điều mà nhiều người mong muốn. Tuy nhiên, Amir luôn sống trong bóng đen của sự hối hận và tội lỗi từ quá khứ. Kể từ khi tai họa ập đến sau chiến thắng huy hoàng từ trận đua diều địa phương của Amir, cậu đã luôn mang trong mình một nỗi đau khó tả, một nỗi dằn vặt khôn nguôi với người bạn thân của mình, Hassan. Amir và Hassan tuy sinh ra và lớn lên dưới cùng một mái nhà, chạy nhảy nô đùa trong cùng một khoảng sân, bú cùng một bầu sữa nhưng lại có số phần hoàn toàn khác nhau, bởi lẽ ngay từ ban đầu xã hội cay nghiệt đã cố gắng cắt đứt sợi dây tình bạn của họ. Hassan là bạn thân thiết và đồng thời là người hầu của Amir, là một người hồn nhiên, ngây thơ và đầy lòng trung thành. Cậu có trái tim nhân hậu và luôn sẵn sàng hy sinh cho người khác, thậm chí là vì người đã tổn thương cậu. Tuy có cuộc sống nghèo khó và gặp nhiều bất công, Hassan vẫn giữ vững lòng ngay thẳng và sự trung thành đáng kinh ngạc đối với Amir. Và lòng trung thành đó dù có bị đè nghiến, dù có bị đánh gục bao nhiêu lần đi nữa, Hassan vẫn không bao giờ nghi ngờ hay nghĩ xấu về Amir. Trong cuốn sách có đoạn tôi vô cùng tâm đắc:

“Và dưới cùng một mái nhà, chúng tôi bập bẹ những tiếng nói đầu tiên:

Của tôi là Baba.

Của cậu ấy là Amir. Tên tôi.” 

    Có lẽ chỉ trong vài dòng ngắn ngủi nhưng tôi cũng như bao nhiêu độc giả khác đã chững lại đôi chút, dừng lại vài giây để suy ngẫm về hai sinh mệnh bé nhỏ này rồi sẽ bị hiện thực, bị xã hội đè nén như thế nào. Chỉ một trích dẫn nhỏ cũng đã thể hiện rõ ràng lòng trung thành, sự ngưỡng mộ và yêu mến vô cùng từ Hassan dành cho Amir. 

    Không giống với Amir, Hassan sinh ra trong một căn lều nhỏ trong dinh thự nhà Baba – một gia đình quý tộc giàu có người Pashtun. Amir biết chữ và được đi học, còn Hassan thì không. Thế nhưng cha của Amir, Baba, lại rất mực thương yêu Hassan. Đôi lúc còn làm cả Amir nổi dậy lòng ghen tuông với chính người bạn thân của mình. Hàng ngày Hassan cùng cha là Ali chuẩn bị bữa sáng cho Baba và Amir, làm các công việc nhà sau đó đợi Amir về và cùng nhau lên đồi, hái lựu, nghe Amir đọc sách. Vốn không biết chữ, Hassan thường hay bị Amir trêu chọc khi nghe thấy một từ lạ, thậm chí Amir còn giải thích sai nghĩa của từ cho Hassan và lấy đó làm trò vui cho riêng cậu.

    Không giống với Amir, tiếng nói đầu tiên của cậu là “Baba” còn Hassan là “Amir”. Amir tôn thờ cha còn Hassan thì tôn thờ Amir. Điều đó như vô tình đính chính lòng yêu thương, sự trung thành không bao giờ nhạt phai. Ngay cả khi bị chính cậu chủ, người bạn thân Amir phản bội, cậu vẫn hết mực trung thành. Đến lúc cả hai đã có vợ con, cậu vẫn giữ vững một lòng với Amir. Đó không phải là thứ tình bạn, tình anh em đơn thuần, đó là một thứ tình yêu thiêng liêng giữa hai con người không cùng chủng tộc, không cùng đẳng cấp, địa vị.

    Vào mùa đông năm 1975, Amir dành chiến thắng trong cuộc đua diều, chính vì kì tích này mà cậu nhận được sự yêu thương, tôn trọng từ Ba. Sau cuộc thi Hassan quyết định chạy đi lấy con diều bị đứt của kẻ thua cuộc về cho Amir. “Vì cậu, cả ngàn lần rồi", Hassan nói trước khi rời đi. Tuy nhiên, sau khi tìm được con diều, cậu bị Assef phục kích và yêu cầu giao con diều ra. Hassan không đồng ý và bị Assef đánh tơi tả. Amir đứng bên ngoài, chứng kiến toàn bộ cảnh tượng ấy nhưng vì sự nhút nhát của mình,cậu quyết định không can dự vào. Chính vì sự hèn nhát đó đã khiến cậu ân hận, đau khổ, day dứt, dày vò suốt hàng chục năm trời…


“Vì cậu, cả ngàn lần rồi”


    Có lẽ đó chính là câu nói gây ám ảnh nhất câu chuyện, người đọc sau khi gấp quyển sách lại sẽ không thể nào thoát khỏi một cảnh tượng u buồn mà Khaled Hosseini đã xuất sắc viết nên. Một sự thật phũ phàng. Giống như một nhát dao cắt thẳng vào lòng những người yêu văn chương và để lại một vết thương sâu khó tả. Những vết thương lòng đầu tiên, những giai đoạn thổi bùng cảm xúc mà Người đua diều mang lại quả thật là một trải nghiệm khó quên đối với độc giả trên toàn thế giới. 

    Amir và Hassan không chỉ đơn thuần là bạn thân, họ còn là hai linh hồn gắn kết với nhau bởi những trải nghiệm, những ký ức và những khó khăn trong cuộc sống. Mặc dù khác biệt về địa vị xã hội và nguồn gốc, tình bạn của họ vẫn không bị chia cắt bởi bất kỳ rào cản nào. Sự hiểu biết và lòng trung thành của Hassan dành cho Amir vượt qua mọi giới hạn và không bao giờ phai nhạt. Tuy nhiên, mối quan hệ này phải đối mặt với nhiều thách thức và thử thách nghiêm trọng. Sự kiện đau lòng đã xảy ra với Hassan, đẩy Amir vào một tình huống phải đối mặt với lựa chọn giữa sự trách nhiệm và lòng trung thành. Sự nguy hiểm và lòng ái mộ của Amir đã được đặt vào thử thách khi cậu phải chứng minh lòng trung thành với Hassan trong một thế giới đầy rẫy những biến cố và bất công.

    Thông qua việc khắc họa sâu sắc về mối quan hệ giữa Amir và Hassan, Hosseini tạo ra một bức tranh phức tạp về tình bạn, mô tả sự dày vò, lòng trung thành và cảm xúc phức tạp mà tình bạn có thể mang lại và phải đối mặt trong cuộc sống. Cuốn sách cũng nhấn mạnh rằng tình bạn không chỉ là việc nhận và trao, mà còn là việc học hỏi, chia sẻ và tiếp tục đứng vững bên nhau trong những lúc khó khăn. Đó không chỉ là sự ủng hộ và hy vọng, mà còn là sự cống hiến, hy sinh và sẵn lòng vượt qua mọi thử thách vì lợi ích của người bạn thân.


  1. "Luôn có một con đường để tốt lành trở lại"

    Nỗi hối hận đeo bám lấy Amir đến tận cùng và cả con đường chuộc tội được vạch sẵn như số phận. Tác giả tin rằng “luôn có một con đường để tốt lành trở lại”.

    Amir từ Mỹ trở về Afghanistan giống như một con người nhận thấy tội lỗi mình đã gây ra và trở về để chuộc tội. Cậu đặt chân lên quê hương của cậu, tuy quen thuộc nhưng nó xa lạ vô cùng. Một Kabul thanh bình trước đây giờ bao phủ bởi bom đạn, khắp nơi toàn là dấu vết chiến tranh. Khá giống với đất nước nhỏ bé hình chữ S ta cũng từng rất bình yên trước khi có khói lửa của những cuộc chiến. Thế nhưng vượt qua sự khó khăn và nguy hiểm đó, Amir vẫn một lòng trở lại nơi chính cậu sinh ra. Là những người đàn ông bị phá hủy nhà cửa và sự nghiệp bởi chiến tranh đã chỉ đường cho cậu. Là những biển chỉ đường tuy đã bị bắn thủng nhưng vẫn đứng vững chỉ lối cho cậu về. Và một mảnh đất quê hương luôn chào đón những người con xa xứ. Lần trở về Kabul lần này, quê hương không còn tươi đẹp, thanh bình, êm đềm mà thay vào đó là bom đạn, xác chết với những đứa trẻ mồ côi cha, đường phố đầy rẫy những đứa trẻ đi ăn xin,... Đến cuối cùng, Amir đã giãi bày, kể hết mọi câu chuyện năm xưa của mình, cảm thấy nhẹ nhõm và mong muốn bù đắp cho đứa con của Hassan… Khaled Hosseini lại một lần nữa xuất sắc thể hiện khả năng của mình trong việc xây dựng và bộc lộ cảm xúc nhân vật. Lúc trẻ  Amir đã phải chạy trốn khỏi quá khứ tội lỗi của mình thì giờ đây, cậu lại muốn chạy trốn khỏi thực tại vô vị đầy sự ân hận mà cậu đã gây ra.


"Luôn có một con đường để tốt lành trở lại"


    Trong tác phẩm Người đua diều của Khaled Hosseini, sự tha thứ đóng một vai trò quan trọng và chiếm một phần lớn trong việc xây dựng những mối quan hệ, sự hiểu biết và sự hồi phục. Câu chuyện này tập trung vào hành trình của nhân vật chính Amir, người phải đối diện với tội lỗi, hối hận và cuối cùng là việc tìm kiếm sự tha thứ cho chính mình. Sự tha thứ được thể hiện qua mối quan hệ phức tạp giữa Amir và Hassan. Một sự kiện quan trọng xảy ra đã thay đổi cuộc đời của cả hai, khiến Amir phải đối mặt với tội lỗi và hối hận vì những hành động không thể tha thứ được. Tuy nhiên, sự khát khao được tha thứ và làm lại từ đầu luôn hiện hữu trong tâm trí của Amir.

    Qua hành trình của mình, Amir phải đối mặt với những khía cạnh khó khăn của sự tha thứ: sự tha thứ cho chính mình và cố gắng để người khác tha thứ cho mình. Sự trải qua và học hỏi từ những sai lầm của mình đã giúp Amir nhận ra giá trị quý báu của sự tha thứ và quyết định dấn thân vào cuộc hành trình tìm kiếm sự hồi phục và sự tha thứ. Cuốn sách cũng mô tả sâu sắc về quá trình sâu sắc của sự tha thứ, từ việc đối diện với những tội lỗi, lòng hối hận, đến việc chấp nhận và thả lỏng tâm hồn để có thể tiếp tục cuộc sống. Nó cũng nhấn mạnh rằng sự tha thứ không chỉ giúp mở ra cánh cửa cho sự hồi phục cá nhân mà còn tạo điều kiện cho sự thay đổi, sự tiến bộ và sự chấp nhận bản thân. Nó là một quá trình giải thoát tâm hồn, giúp con người tự do khỏi gánh nặng của tội lỗi và hối tiếc, từ đó tiến về phía trước với lòng an lòng và ý chí mạnh mẽ hơn. Bằng cách diễn tả một cách chân thực và đầy cảm xúc về sự hồi phục qua sự tha thứ, Người đua diều của Hosseini không chỉ là một câu chuyện về tội lỗi và hối hận, mà còn là một thông điệp về sức mạnh của sự tha thứ và khả năng hồi phục của con người.


  1. Phần kết

    Người đua diều của Khaled Hosseini, câu chuyện kết thúc không chỉ bằng một sự giải quyết cho những mâu thuẫn trong quá khứ mà còn là một hành trình hồi phục và sự đắn đo cuối cùng của nhân vật chính Amir.

    Amir, sau khi trải qua những thử thách và hành trình tìm kiếm sự tha thứ, cuối cùng cũng tìm được một chút bình yên trong việc làm lại cuộc đời. Sự nhận thức sâu sắc về những sai lầm trong quá khứ đã giúp cậu học được bài học quý giá về tình cảm, lòng trung thành và sự tha thứ. Hạnh phúc thực sự không đến từ việc thoái lui khỏi quá khứ, mà đến từ việc chấp nhận nó, học từ nó, và sau cùng là việc tiến về phía trước. Amir không thể xóa sạch những sự cố đau buồn trong quá khứ, nhưng cậu đã tìm thấy một cách để học cách sống với chúng, học cách tha thứ chính mình và tìm kiếm sự hòa bình nội tâm. Cuộc hành trình của Amir không chỉ là một quá trình tìm kiếm sự tha thứ, mà còn là hành trình của sự hồi phục, sự trưởng thành và sự chấp nhận bản thân. Việc cậu thấu hiểu và chấp nhận quá khứ của mình đã giúp cậu tìm thấy một phần nào đó của sự bình yên và hạnh phúc trong hiện tại. Kết thúc của Người đua diều không phải là một sự kết thúc hoàn hảo hoặc kết cục lý tưởng, mà là một hành trình dần dần tìm thấy những mảnh ghép của sự hoàn chỉnh trong việc chấp nhận bản thân và cuộc sống. Đó là hành trình của sự học hỏi, sự nhận thức và sự lớn lên tinh thần của một con người trong cuộc sống này.


“Những câu chuyện buồn làm nên những cuốn sách hay.”


    Cuốn sách đưa độc giả qua một hành trình cảm xúc đầy chất người, đưa họ từ những cung đường đầy sáng tạo và vui vẻ của tuổi thơ, qua những thử thách đau lòng và tội lỗi, rồi đến việc tìm kiếm sự hồi phục và sự tha thứ. Khaled Hosseini không chỉ mô tả một câu chuyện, mà còn mở ra một cửa sổ sâu sắc để người đọc có thể nhìn thấy vẻ đẹp và đau đớn của cuộc sống.

    Thông qua việc khắc họa sâu sắc về mối quan hệ giữa Amir và Hassan, tác giả đã tạo ra một bức tranh chân thực về tình bạn và lòng trung thành. Sự học hỏi và nhận thức về sự tha thứ không chỉ là một thông điệp về việc vượt qua những sai lầm của quá khứ mà còn là việc học cách tiến về phía trước với lòng nhân ái và sự tự chấp nhận. Hosseini đã viết ra một câu chuyện mạnh mẽ, đầy cảm xúc, và lôi cuốn, từ việc mô tả sâu sắc về văn hóa Afghanistan đến việc diễn tả chân thực về sự đau đớn và sự hy vọng. Cuốn sách kết thúc không phải là một giải đáp cho tất cả các mâu thuẫn, nhưng lại mở ra một cánh cửa cho sự hồi phục và lòng nhân ái trong trái tim của mỗi độc giả.

    Người đua diều không chỉ là một cuốn sách đầy cảm xúc về mối quan hệ và lòng trung thành mà còn là một lời nhắc nhở về sức mạnh của sự tha thứ và khả năng của con người để vượt qua những thử thách trong cuộc sống. Đây là một tác phẩm văn học đáng đọc và để lại dấu ấn sâu đậm trong lòng người đọc, khiến họ suy ngẫm và cảm nhận về ý nghĩa của cuộc sống và con người.


Tóm tắt bởi: Phương Anh - Bookademy

Hình ảnh: Phương Anh

--------------------------------------------------

Theo dõi fanpage của Bookademy để cập nhật các thông tin thú vị về sách tại link: Bookademy

(*) Bản quyền bài viết thuộc về Bookademy - Ybox. Khi chia sẻ hoặc đăng tải lại, vui lòng trích dẫn nguồn đầy đủ "Tên tác giả - Bookademy." Các bài viết trích nguồn không đầy đủ cú pháp đều không được chấp nhận và phải gỡ bỏ.

----------------------------

Hợp Tác Cùng YBOX.VN Truyền Thông Miễn Phí - Trả Phí Theo Yêu Cầu tại http://bit.ly/YBOX-Partnership

3,085 lượt xem

lh-fulllh-x