Nguyễn Ngọc Anh Thi@Viện Sách - Bookademy
5 năm trước
[Trích Sách] "Mẹ Ơi, Mẹ Có Hạnh Phúc Không?": Cảm Ơn Mẹ, Người Phụ Nữ Của Cuộc Đời Tôi
“Có
thể chính suy nghĩ luôn muốn tỏ rõ sự mạnh mẽ, sự cứng cõi của mẹ đã khiến cho cuộc
đời bà nổi nhiều dông tố. Tuy vậy, nếu như cách nghĩ này là động lực giúp bà
nuôi nấng anh em tôi nên người, thì tôi thực sự cảm thấy biết ơn mẹ sâu sắc.”
Đó là cảm nhận của chính tác giả Takeshi
Moriya về người mẹ của mình trong quyển sách Mẹ ơi, mẹ có hạnh phúc không? – Cuốn sách mà bất cứ người con nào
cũng cần phải đọc, để biết thương mẹ nhiều hơn.
Ý
nghĩa của gia đình
….Mang một mục tiêu nào đó, nản lòng về một
điều gì đó, nhưng vẫn cố gắng, dù có tuyệt vọng đến cùng cực cũng vẫn đứng lên hướng
tới mục tiêu tiếp theo và vượt qua vô vàn khó khăn để đạt đến đỉnh cao. Chắn chắn
cuộc sống gia đình cũng giống như một bộ phim. Ở đó có rất nhiều cảnh khác nhau
liên tục, liên tục tiếp diễn cho đến khi bộ phim đạt tới cao trào. Có lẽ, dù
tôi đã thành công dựng lên không biết bao nhiêu cảnh đời trong phim đi nữa, thì
tôi cũng loay hoay không về nổi hình ảnh thực tế về gia đình mình một cách hoàn
chỉnh nhất.
“Đối
với anh, gia đình là gì?”
Nếu bị hỏi như thế, chắc đến giờ tôi cũng
không trả lời được trọn vẹn. Chẳng ai biết sẽ xảy ra chuyện gì khi cùng chung sống
với nhau. Đó chính là gia đình. Dù có xảy ra chuyện gì đi chăng nữa cũng có thể
cùng nhau đối mặt. Đó cũng chính là gia đình. Và, người làm chồng, làm cha là
tôi có trách nhiệm dẫn dắt mọi người. Câu trả lời vô cùng đơn giản. Có bố, có mẹ,
có con. Đó chính là gia đình. ĐÔi khi chỉ có bố hoặc mẹ thì cũng không có gì là
quá đáng sợ. Nơi nào có bố mẹ và con cái. NƠi đó là một gia đình. Nếu cả bố và
mẹ đều không còn, thì bản thân chúng ta trở thành bố mẹ là được.
Tôi
năm mươi, mẹ tôi bảy mươi
Câu hỏi số 96: Vài ngài trước con đã đón
tuổi năm mươi. Mẹ thấy thế nào về việc con trai mình đã sống được nửa thế kỷ?
Trả
lời:
Mẹ nghĩ con đã vất vả, cố gắng rất nhiều để
biến giấc mơ thành hiện thực, chăm lo cho gia đình mình và duy trì công ty. Thế
nhưng, con đừng quên sự hỗ trợ của vợ và gia đình con, sự trợ giúp của những đồng
nghiệp, bạn bè xung quanh để con có được thành công này con nhé.
Câu hỏi số 97: Thế là mẹ nay cũng đã bảy
mươi tuổi. Mẹ thấy sao hả mẹ?
Trả
lời:
Mẹ đã luôn nghĩ là mình chưa già, nhưng dạo
gần đây mẹ cũng bắt đầu cảm thấy mình có tuổi rồi. Đầu óc không còn nhanh nhạy
nữa, và cơ thể mỗi ngày đểu rệu rã hơn.
Câu hỏi số 98: Bây giờ, ở tuổi bảy mươi,
khi nhìn lại cuộc đời mình, mẹ có cảm xúc như thế?
Trả
lời:
Cũng đã ba mươi sáu năm kể từ lần mẹ gặp
người chồng, người bạn đời bây giờ của mình.
Bao nhiêu chuyện đã xảy ra. Không thể diễn
tả tóm gọn hết trong một câu, nhưng mẹ biết ơn vì ông ấy đã cùng mẹ bên nhau đến
tận tuổi này.
Mẹ đã có một cuộc đời đầy những giông tố.
DÙ đã sống mạnh mẽ nhưng mạnh mẽ nhưng mẹ nghĩ là rốt cuộc người ta cũng không
thể sống một mình được. Có lẽ là mẹ đã sống cuộc đời giống cuộc đời của một người
đàn ông hơn là cuộc đời của một người phụ nữ. Kho báu mẹ có được từ việc là một
người đàn bà đó chính là hai con trai của mẹ. Nhưng mẹ vẫn mong được cùng hai
con trải qua những tháng ngày êm ả hơn một chút. Chỉ một ngày thôi cũng được.
Đây là ước mơ của mẹ.
Tương
lai của mẹ và tôi
Câu hỏi 99: Mẹ miêu tả cho con về tương
lai mà mẹ mong muốn đi!
Trả
lời:
Tương lai… các con chắc vẫn còn bận dài
dài, chú cho Betty thì đã chết nên mẹ muốn cùng bố con và Lady, Tender, Color,
Mable, Socks, Smart Quick, và bảy chú mèo con luôn lẽo đẽo theo mẹ cùng nhau
chung sống khỏe mạnh.
Câu hỏi 100: Đâu là câu hỏi cuối cùng của
con.
Mẹ ơi, mẹ có hạnh phúc không?
Trả
lời:
Có. Mẹ hạnh phúc con à!
Mẹ tôi đã trả lời “Mẹ hạnh phúc!”
Và tôi có cảm giác là mình đã học được ý
nghĩa của cuộc sống nhờ người mẹ lúc nào cũng hướng về tương lai của mình.
“Ai cũng từ mẹ mà sinh ra.”
Hơn
nữa, những người mẹ ấy luôn dõi theo những đứa con của mình với sức sống bền bỉ,
mạnh mẽ. Không bao giờ hết những may mắn, không bao giờ hết những lo lắng ,
không bao giờ ngừng yêu thương.
Tuy nhiên, tôi cũng không thể nào thấu hiểu
hết được cuộc đời của mẹ. Cách mà mẹ sống cuộc đời một người đàn ông trong cái
lốt là người phụ nữ đã cho tôi định nghĩa về ý thức “sống mạnh mẽ” thì không cần phải phân biệt giới tính. Như bà đã
nói với tôi, khi đó đang mắc kẹt trong những câu hỏi với vai trò là người làm bố:
“Con đang băn khoăn điều gì vậy? Con là
con. Con chỉ cần sống thật với chính mình là được.”
Sống là một việc khó khăn, khó đến nỗi đôi
khi ta chỉ muốn trốn chạy. Nhưng mẹ tôi đã không lẫn tránh. Bà đã cố gắng vượt
qua tất cả. Tôi nhận thấy điều đó trong 1000 câu trả lời của bà.
Người mẹ đã cất tiếng khóc chào đời trong
căn hầm trú bom tối tăm năm ấy.
Người mẹ đầy nam tính.
Người mẹ làm việc với đôi mắt lấp lánh.
Người mẹ luôn tràn đầy tình yêu thương.
Người mẹ đã ý thức ăn vận thật tươm tất
khi gặp gỡ người đàn ông là người bố đầu tiên của tôi.
Người mẹ trong lễ cưới của chính mình.
Người mẹ lúc sinh ra tôi.
Người mẹ đã dập đầu trước nhân tình của bố.
Người mẹ đã dõi mắt tiễn đưa chiếc xe buýt
đưa tôi đến trường mẫu giáo.
Người mẹ đan áo. Người mẹ đạp máy may.
Người mẹ địu em tôi tên lưng làm việc.
Người mẹ khóc suốt dọc đường từ buổi dự giờ
của tôi.
Người mẹ đã cuối đầu ở phòng giáo viên trường
Tiểu học.
Người mẹ mừng rỡ khi có việc làm.
Người mẹ cúi đầu xin được khất nợ.
Người mẹ gục đầu bên cửa sổ chuyến tàu đưa
bà đi làm về.
Người mẹ dáo dác tìm chúng tôi khi ra cửa
soát vé.
Người mẹ trăn trở về tình yêu.
Người mẹ đau khổ trong quyết định ly hôn.
Người mẹ cầm lái chiếc xe tải chuyển nhà.
Người mẹ tiễn tôi ở cửa soát vé tàu.
Người mẹ trong chiếc xe cảnh sát.
Người mẹ tiễn đưa chuyến tàu tốc hành chở
tôi lên thành phố.
Người mẹ bỏ những phong thư vào thùng
carton.
Người mẹ sống chết làm việc trong nhà
hàng.
Người mẹ lo nghĩ vì bệnh tật.
Người mẹ cùng tôi đi bộ trong ánh chiều
tà.
Người mẹ khóc trong ngày em tôi ra đi vội
vã.
Người mẹ rơi nước mắt trong lễ cưới của
tôi.
Người mẹ khi nhìn thấy gương mặt đứa cháu
đầu tiên.
Người mẹ khóc một mình trong ô tô.
Người mẹ được chuyển đi bằng xe cứu
thương.
Người mẹ trong phòng chăm sóc đặc biệt.
Người mẹ không ngừng nói lời xin lỗi.
Người mẹ cười bên những con mèo.
Tôi đã không thể chứng kiến mẹ mình trong
tất cả những khoảnh khắc ấy. Nhưng, từng khoảnh khắc ấy đã làm nên cuộc đời bà.
Sau tất cả những câu hỏi và câu trả lời
này, trong lòng tôi chỉ có duy nhất một lời: “Cảm ơn mẹ!”
Chỉ có câu nói hết sức bình thường ấy hiện
ra. Nhưng nó khác tất cả những lần “Cảm
ơn mẹ!” trước đây, mẹ ạ!
Con cảm ơn mẹ!
Cảm ơn mẹ rất nhiều!
------------
Theo
dõi fanpage của Bookademy để cập nhật các thông tin thú vị về sách tại link: https://www.facebook.com/bookademy.vn
Đăng
ký để trở thành CTV của Bookademy tại link: https://goo.gl/forms/7pGl3eYeudJ3jXIE3
----------------------------
Hợp Tác Cùng YBOX.VN Truyền Thông Miễn Phí - Trả Phí Theo Yêu Cầu tại http://bit.ly/YBOX-Partnership
326 lượt xem